CHƯƠNG 1188: GIÀ MỒM, GIÀ MỒM (2)
Nhưng cần thời gian.
Đồ nhi nói nhẹ nhàng nhưng Thiên Tu biết chuyến đi rất nguy hiểm.
Lâm Phàm ôm Thiên Tu, vỗ lưng lão:
- Lão sư nói gì kỳ, năm xưa đồ nhi càn rỡ, nhờ có lão sư ở phía sau chống đỡ tất cả cho đồ nhi. Nếu lão sư là vô năng thì trên đời còn ai có năng lực?