CHƯƠNG 633: RA NGOÀI PHIÊU BẠT KHÔNG THỂ KHỔ CHÍNH MÌNH
Răng rắc! Răng rắc!
Có tiếng nhai, cọng mảnh mai phồng lên như có thứ gì trượt xuống trong cọng hoa.
Không biết thực vật này là gì, tạm gọi nó là hoa hướng dương trắng tinh.
Sau khi cắn đứt đầu Lâm Phàm, hoa hướng dương trắng tinh trở lại như cũ, khoang miệng đầy răng nhọn biến mất, vẫn tỏa mùi hương khiến người say mê.