CHƯƠNG 1143: THẢM! THẬT SỰ LÀ THẢM!
Trong đường hầm.
Du Vân tựa lưng vào hàng rào đường hầm, hai tay giơ cao khỏi đỉnh đầu, bị trói ở nơi đó, hai chân giang rộng, cổ chân bị đồ vật cố định không thể nhúc nhích.
Sắc mặt Du Vân nặng nề, cúi đầu, tóc dài che lại gương mặt. Nghe phương xa có tiếng động, Du Vân hơi ngước đầu liếc qua.
- Làm gì ồn ào vậy?