Nhìn Cố Tiêu đang cúi đầu, Kiếm Thần thở dài một tiếng, hắn cảm thấy Kiếm tông không để ý đến căn bản là trồng người, tâm tính phẩm đức hẳn là cao hơn tu vi cảnh giới.
Kiếm Thần lần nữa mở lời:
- Tốt, sau này chú ý đúng mực, tu tiên mở miệng nói chuyện không phải tranh cường háo thắng, đối thủ của ngươi vĩnh viễn là chính ngươi, đợi ngươi cường đại lên, cũng phải gánh chịu thủ hộ chức trách chúng sinh Tiên đạo, Tiên đạo giao phó cho chúng ta phúc duyên trường sinh, thế hệ tu tiên chúng ta tự nhiên trợ giúp Tiên đạo che chở thiên địa, nhớ kỹ, vô luận ngươi mạnh hơn thế nào, đều không thể quên tâm cảnh lúc nhỏ yếu.
Cố Tiêu hít sâu một hơi, ngẩng đầu nhìn về phía Kiếm Thần, ôm quyền hành lễ.
Kiếm Thần tuy là Đại La Kim Tiên, lại không cách nào nhìn thấu tâm Tiên Đế, cũng không biết Cố Tiêu có nghe vào hay không, nhưng hắn hiểu được mong muốn thuyết phục một người, chỉ dựa vào vài ba câu là không đủ.