Chương 474: Bất ngôn chi ngôn
Nhóm dịch: Thiên Tuyết
Dương Kiến Đức tựa vào long ỷ, dường như đã rất mệt mỏi, khoát khoát tay, tỏ ý không cần nói gì cả.
Lưu Hoài cất ngọc bội Bàn Long đi, không mang theo gì khác, vội vã đi ra khỏi đại điện, lập tức rời cung.
Mà Dương Kiến Đức ngồi một mình trong đại điện, im lặng rất lâu, mới bỗng nhiên như nghĩ đến điều gì đó, nói: “Nói với Huyền Sách một tiếng “Xin lỗi” nhé.”