Khương Vọng không khỏi hỏi: "Hà Quan Tản Nhân và Ngô Trai Tuyết có quan hệ gì? Lại là nhân vật cùng thời kỳ sao?"
"Hà Quan Tản Nhân lớn tuổi hơn nhiều, là nhân vật trước khi Đạo Lịch mới bắt đầu, lời nói ra vào luôn có một vẻ cũ kỹ, động một chút là 'năm đó thế này thế kia'. Đương nhiên Ngô Trai Tuyết cũng không còn trẻ, có lẽ gần bằng tuổi hoàng đế thứ hai của Cảnh Quốc là Cảnh Nhị. Về phần quan hệ giữa Hà Quan Tản Nhân và Ngô Trai Tuyết... hẳn là không tệ."
Nhân vật lịch sử bị chôn vùi, trong miệng Tả Hiêu hiện lên một hình bóng mơ hồ: "Sau khi tiến vào trạng thái Thiên Nhân, Ngô Trai Tuyết rất ít giao du. Có thể khiến y hồi âm, giao tình hẳn không đơn giản. Từ nội dung bức thư cũ kia mà nói, hẳn là Hà Quan Tản Nhân chủ động quan tâm. Có điều hai người họ trước mặt người khác lại không có ghi chép gì về việc qua lại – đều là chuyện mấy ngàn năm trước, trừ người từng trải, ai lại nói chắc được?"
Cơ Phù Nhân đã siêu thoát, tên quả thật không tiện nhắc tới. Nhất là người có thực lực như Tả Hiêu, lời nói hành động đều là Pháp, một khi xướng danh, lại càng dễ bị chú ý.
Đọc sách cũng là tu hành, Khương Vọng coi như đang nghe giảng về lịch sử, lại hỏi: "Luôn nghe nói danh hiệu 'Hà Quan Tản Nhân' này. Nhưng không biết y rốt cuộc là ai, là nam hay nữ, hiện giờ còn sống không?"