Trời có biển lôi đình, tụ thành đồng tử xanh biếc, gọi là "Trời có mắt".
Đất có ao Minh Uyên, soi vào như cách biệt cõi đời, gọi là "Đất có mắt".
Trời đất có mắt, thiện ác không báo ứng. Trời đất đều mù lòa cả.
Cho nên quốc gia có phép tắc, thưởng phạt phân minh, thay trời mà xét, dựa đất mà định đoạt.
——《Du Sinh Bút Đàm》