Đô Thị Vương cúi đầu: "Thuộc hạ chỉ làm việc trong bổn phận, chỉ biết nghe lệnh thủ lĩnh, trung thành với tổ chức."
Ngỗ Quan Vương đứng sững ở đó, chỉ ném cho Tần Quảng Vương một ánh mắt đau thương.
"Đi đi, nơi này không cần các ngươi nữa." Tần Quảng Vương trực tiếp đuổi khách. Diêm La báo thù không đợi qua đêm, lần giao phong thứ hai với Điền An Bình sắp đến, bản thân Lão cũng không nắm chắc phần thắng. Để hai thuộc hạ trung thành này ở bên cạnh, thật sự không phải là lựa chọn sáng suốt. "Các ngươi tìm một nơi ở tạm, an phận chờ một thời gian. Không có mệnh lệnh của ta, không được tự tiện hành động."
“Nguyện thủ lĩnh kỳ khai đắc thắng!” Đô Thị Vương khiêm tốn cúi người hành lễ, sau đó xoay người rời đi.
Ngỗ Quan Vương thu hồi quan tài, trước khi rời đi còn để lại một bình thuốc trị thương, không ngừng quay đầu lại, vẻ mặt vô cùng thành khẩn: “Lão đại nhất định phải bảo trọng thân thể.”