Bệ hạ, ngài nói chuyện có thể cẩn thận một chút được không, Liễu đại nương tử dễ đắc tội như vậy hả?
Hắn yên lặng không tiếng động lui ra ngoài, nhẹ nhàng dịch sang bên Liễu Nhược Lam nửa bước.
“Nhược Lam, ngươi cảm thấy Khương Tuyết Tình này là ai? Đến Vương thị chúng ta có mục đích gì?” Long Xương đại đế hứng thú bừng bừng nói: “Nhược Lam, ngươi chuẩn bị xử lý như thế nào?”
“Thật ra cũng không có nhiều loại khả năng, tính đi tính lại khả năng lớn nhất là lai khách của Ma Triều.” Liễu Nhược Lam bình tĩnh như thường nói: “Trước giữ lại đã, có lẽ còn có chút tác dụng, dù sao cũng không lật được sóng gió gì.”
“Cho dù nói như thế nào, trẫm cũng coi như lập công.” Long Xương đại đế nhìn nàng đầy chờ mong: “Khen thưởng nên có cũng phải có đúng không? Nếu không như vậy đi, nửa tháng này trẫm chơi mạt chược cũng coi như vì công sự, Nhược Lam ngươi triệt tiêu cho ta đi.”