"Làm sao ngươi biết hắn ta tham ô nhận hối lộ?" Vân Mộng Vũ chớp chớp đôi mắt hạnh nhân, vẻ mặt tò mò.
"Hai mươi năm trước tích góp được Hàn Nguyệt Kim, còn đặc biệt đào hố giấu đi, đại diện lúc đấy hắn ta rất quý trọng số tiền này, rõ ràng khi đó hắn ta rất nghèo. Loại ký ức cốt lõi này cũng có thể quên đi, hơn nửa là bởi vì sau này tiền quá nhiều. Hơn nữa bên ngoài hắn ta mặc đồng phục quản sự giống bình thường, nhưng ở cổ áo lộ ra màu sắc nội y lại là vật phi phàm, nếu ta phân biệt không sai, hẳn là tơ Băng Tinh Thiên Tàm thất giai."
"Còn có đê khâu ở tay phải của hắn ta, tuy rằng đã đặc biệt xử lý, nhưng cẩn thận phân biệt, vẫn có thể phân biệt được là một loại ngọc tử tỷ linh đặc biệt có tác dụng kéo dài thọ mệnh đánh bóng mài thành." Vương Phú Quý cực kì bình tĩnh phân tích: "Ngoài ra, ngự thiện phòng lại là nơi đặc biệt dễ dàng đục nước béo cò, hơi không chút để ý sẽ có sâu mọt."
"Phú Quý, ngươi thật sự rất lợi hại, bây giờ ta đã bắt đầu tin tưởng ngươi có thể tìm ra đạo tặc." Vân Mộng Vũ dùng vẻ mặt sùng bái nhìn Vương Phú Quý.
"Tiểu tử, ta để ngươi điều tra trộm cắp, không phải điều tra tham ô nhận hối lộ." Mặt của Bắc Vực Vương càng lúc càng có chút đen, tùy tiện một quản sự Tây thiện phòng cũng có thể tham ô rất nhiều, đây không phải là đại diện cho Bắc Vực Vương ông ta quản vương phủ không tốt sao?