"Có một loại thiên môn bảo đan gọi là Vong Ưu Bảo Đan, chỉ cần ăn một viên là có thể quên đi hết tất cả. Nhưng mà loại bảo đan này chỉ có hiệu quả đối với những người dưới Thiên Nhân cảnh." Kiến thức của Bắc Vực Vương rộng rãi, cũng là người đầu tiên đưa ra chủ ý, hơn nữa ánh mắt sâu kín nhìn Vương Phú Quý, cứ như thật sự rất muốn cho hắn ta ăn một viên.
Nhưng mà ông ta hiểu được, chỉ đút cho Vương Phú Quý cũng không có tác dụng gì, còn phải cho cả bảo bối Mộng Vũ ăn mới được.
"Không được, đan này ăn vào sẽ quên hết tất cả." Cung phụng Khương Tình Liên vẫn luôn im lặng lên tiếng nói: "Nếu chỉ là quên đi một vài chuyện nhỏ, ta nắm giữ một chút thuật pháp mê hồn tẩy, đối phó với cao thủ khẳng định không được, thế nhưng như đối phó với loại Luyện Khí cảnh như công tử này thì không khó, nhất là một số ký ức chỉ vừa mới tạo ra không lâu."
Xuất thân Khương Tình Liên Ma đạo, lại am hiểu thủ đoạn ngụy trang lẻn vào vân vân, tinh thông một ít mê hồn thuật loại thôi miên cũng không có gì ngạc nhiên.
"Vậy làm phiền Khương tiền bối ra tay." Vương Phú Quý khách khí nói.