Chẳng bao lâu sau, trong Chuyết Chính Các, hoàng cung.
Long Xương đại đế uy nghiêm ngồi trên ghế, ánh mắt thâm thúy sắc bén quét nhìn ba đứa nhóc Vương thị.
Tuy ba người đều là người gan to bằng trời nhưng lần đầu tiên gặp đại đế, còn bị ánh mắt nghiêm túc kia nhìn chằm chằm, trong lòng vẫn rất hoảng. Bất tri bất giác, ba đứa nhóc chen thành một đống.
"Bệ hạ, cũng được rồi." Lão Diêu có hơi không nhìn nổi nữa, nhỏ giọng khuyên: "Đừng dọa mấy đứa nhỏ, mất mặt biết bao."
"Ha ha ha..." Long Xương đại đế lập tức có hơi không nhịn được, vui vẻ cười lớn, lộ ra dáng vẻ hòa ái thân thiện: "Người đâu, lấy chút hoa quả mứt kẹo ra."