Đến lúc đó, Đại Càn ít nhất có thể trở thành bán Tiên Triều, mà Lăng Vân thánh địa cũng sẽ trở thành bán Tiên Địa.
Hai ba ngàn năm nghe có vẻ rất dài nhưng chuyện liên quan tới quốc vận, hai ba ngàn năm ngắn ngủi này có tính là gì? Đến chừng đó, cách Đại Càn kiến quốc cũng chỉ vạn năm mà thôi.
"Kế hoạch vĩ đại" có khí phách trong lòng Khương Chấn Thương, ông ta chỉ có thể bày tỏ áy náy với Ly Từ rất thuận mắt này: "Ly Từ nha đầu, gần đây sư tổ rất túng, trăm vạn tiên tinh này coi như làm quà gặp mặt cho ngươi, giúp ngươi sớm ngày bước vào Tử Phủ chi lộ."
Trăm vạn tiên tinh không phải là con số nhỏ nhưng so với vốn liếng mà ông ta trút lên người Vương Anh Tuyền thì chỉ là cọng lông trâu. Mà tương lai, chín mạch thánh địa cũng đều sẽ trở thành người công cụ, chỉ để Vương Anh Tuyền có thể trở thành Lăng Hư trung kỳ thậm chí hậu kỳ.
Vương Ly Từ sáng mắt lên, cười giống như một đóa hoa: "Sư tổ người thật sự là người tốt, chẳng trách sư tôn mỗi khi nhắc tới người đều khen người." Sư tôn nói rất đúng, nhân mạch quả nhiên rất quan trọng.