"Đứa trẻ như ngươi hiểu cái gì? Họ đều là dân san hô ký khế ước tự nguyện xuống biển. Xuống biển trồng san hô, vốn sẽ có nguy hiểm gặp phải mạch nước ngầm, chết một vài người cũng bình thường." Thiên Nhân cảnh trung niên tức giận nói: "Các ngươi lại dám cậy có vài phần tu vi, ý đồ phá hỏng tác nghiệp bãi san hô của chúng ta, quả thực không thể tha thứ! Còn không mau buông tay chịu trói?"
"Muốn bản tiểu thư buông tay chịu trói, ngươi không xứng!" Vân Mộng Vũ hừ lạnh cười, quay đầu nói với Vương Phú Quý: "Phú Quý, trận này ngươi đừng nhúng tay, bản tiểu thư tức giận rồi."
"Cứ việc."
Vương Phú Quý tỏ vẻ không còn gì lưu luyến, xua tay.
Suốt chặng đường này, không phải lần đầu tiên xảy ra chuyện như thế này. Có điều nguyên do chủ yếu vẫn là nằm trên người Vương Phú Quý.