“Ta phản đối.” Tiểu học tỷ Lục Vi giơ tay nói: “Ta muốn làm nghiên cứu viên, không muốn làm Thánh chủ.”
“Phản đối vô hiệu, tiểu học tỷ ngươi có thể làm Thánh chủ kiêm chức nghiên cứu sinh mà.” Giọng điệu Vương Thủ Triết kiên quyết: “Nếu như tiểu học tỷ sợ quản lý thánh địa rắc rối, Vương thị chúng ta có rất nhiều tinh anh, có thể tạo thành một nhóm chuyên tiến hành hệ thống hóa quản lý thánh địa, bảo đảm ngươi không cần phải bận lòng.”
“Vậy, ta muốn xin ước số sinh mệnh để làm hạng mục nghiên cứu.” Nhãn cầu của tiểu học tử Lục Vi chuyển động nhanh như chớp.
“Tiểu học tỷ, chúng ta xây dựng thánh địa là để tăng cường nội hàm của nhân tộc, nâng cao sức đề kháng, đây là đại nghĩa!” Vương Thủ Triết nghiêm túc phê bình: “Không thể dùng việc công làm chuyện tư như thế được.”
“Quỷ đáng ghét! Sao ngươi còn nhỏ mọn hơn cả Thánh Hoàng lão cẩu thế?” Tiểu học tỷ tức giận đến mức hai má phồng lên, tức tối nói: “Chẳng sao cả, ta đi nhờ Nhược Lam giúp.”