TRUYỆN FULL

[Dịch] Bảo Hộ Tộc Trưởng Phe Ta

Chương 254: Kinh Hoàng! Thiên Phú Của Vương Thủ Triết Không Đơn Giản (2)

"Hừ, dự liệu địch sẽ khoan hồng, các ngươi dự liệu đủ rộng gớm." Nam tử trung niên lạnh lùng nói: "Gia tộc của ta vẫn luôn là thế gia tuân thủ pháp luật Đại Càn, sẽ không bao giờ vô cớ phái tộc nhân tham gia những trận tranh đấu của những thế gia khác."

Cái gì?

Trên mặt Lưu Tri Đức và Triệu Bá Quân tràn đầy thất vọng, lại ẩn nhẫn có chút bi phẫn. Nếu ở đây không thể mời được quân tiếp viện thì có thể mời ở đâu đây?

"Tuy nhiên." Nam tử trung niên bình tĩnh nói: "Ta có một vị bằng hữu đã ở Linh Đài cảnh trung kỳ. Hắn xuất thân là một tán tu không môn không phái, không gia không nghiệp. Là người có tình có nghĩa, bênh vực kẻ yếu tốt nhất, chỉ cần giao đủ tiền thì làm việc gì cũng được."

Lưu Tri Đức và Triệu Bá Quân ngạc nhiên và vui vẻ, như nắm được cọng rơm cứu mạng cuối cùng: "Xin tiền bối cứ nói, người này cần bao nhiêu tiền thì bọn ta cũng sẽ mời."

"Người này rất lợi hại như Vương Lung Yên, dưới một vạn càn kim e rằng người ta sẽ không đồng ý."

"Một vạn?"

"Không đủ khả năng thì quên đi."

"Đủ! Cho dù là cầm cố tài sản của gia tộc cũng phải chi ra."

Sáng sớm ngày hôm sau.

Vương Thủ Triết, người đã mò mẫm cả đêm một mình, không thể chờ đợi thêm nữa đến Lung Yên cư bái kiến Lung Yên lão tổ.

Đương nhiên khuê phòng của Lung Yên lão tổ không được phép cho người đi vào.

Bà ấy tiếp đãi Vương Thủ Triết trong đình nghỉ mát, thấy giữa lông mày của hắn có chút vui mừng, bà ấy nói: "Đuôi lông mày của Thủ Triết mang theo sự vui mừng, chắc là đã thức tỉnh huyết mạch thành công, thật đáng mừng."

Bà ấy không thể đoán ra tác dụng của Thạch Tủy, cũng như không chắc liệu giọt Thạch Tủy đó có thể giúp Thủ Triết thức tỉnh huyết mạch hay không.

Vì vậy, khi nhìn thấy cuối cùng Vương Thủ Triết đã thức tỉnh thành công, đương nhiên bà ấy sẽ vui mừng thay hắn.

"Lão tổ." Vương Thủ Triết chắp tay nói: "Ta đã thức tỉnh huyết mạch thiên phú của Mộc hệ, chỉ là không biết được nó là loại nào của Mộc hệ."

Huyết mạch thiên phú của con người luôn thiên biến vạn hóa, dù trong cùng một hệ cũng có những khác biệt khác nhau, thậm chí là khác biệt cơ bản.

"Thiên phú Mộc hệ?" Lung Yên lão tổ khẽ cau mày, nhưng vẫn khen ngợi: "Ngược lại cũng không tệ lắm, trong Học Cung có một vị thượng nhân Trường Xuân cũng là huyết mạch thiên phú Mộc hệ, ách… hình như tuổi thọ rất cao. Ta còn có một vị học trưởng mang song trọng huyết mạch của Mộc hệ, có thể… gánh vác rất tốt. Thủ Triết, ngươi thể hiện cho ta xem thử, đừng nản lòng, thức tỉnh được huyết mạch còn tốt hơn là không được."

Qua vẻ mặt của Lung Yên lão tổ có thể thấy, có vẻ như huyết mạch Mộc hệ không lạc quan lắm. Lại còn đưa ra hai ví dụ, cả hai đều có vẻ miễn cưỡng khen ngợi.

Đột nhiên trái tim của Vương Thủ Triết hơi lạnh lẽo.

Hắn cảm thấy huyết mạch thiên phú Mộc hệ của mình có vẻ khá lợi hại và nó có rất nhiều ứng dụng.

Sao đến chỗ lão tổ lại là không lạc quan lắm?

Ngay lập tức, trong lòng hắn giấu đi tâm trạng lo lắng không yên, bắt đầu từ lúc một cành cây khô héo ở trong sân, làm cho cành cây đó gặp được mùa xuân.

Tiếp đó là một bông hoa khác đã héo úa rồi làm nó nảy mầm, mọc chồi và nở hoa. Toàn bộ quá trình không tốn nhiều công sức.

Sau đó hắn lại biểu diễn năng lực chữa lành và làm trắng đẹp vết thương của mình.

Sau một loạt các thao tác hoa mắt, hắn thấp thỏm nói với Lung Yên lão tổ: "Ta còn chưa thử điều trị nội thương và công năng giải độc, nhưng ta nghĩ rằng nó có thể. Lão tổ, rốt cuộc huyết mạch thiên phú Mộc hệ này của ta thuộc loại nào vậy?"

Ngoài dự đoán, thân thể mềm mại của Lung Yên lão tổ đã cứng đờ tại chỗ, nhìn lên nhìn xuống và nhìn Vương Thủ Triết từ trái qua phải, giọng nói yếu ớt: "Ngươi gọi đây là huyết mạch thiên phú Mộc hệ? Ngươi đang trêu chọc cho ta vui vẻ à?"

"Ách… Lão tổ tông, có gì không đúng sao?" Vương Thủ Triết hơi kỳ quái hỏi.

"Không có gì không đúng cả, nhưng nó không giống với huyết mạch thiên phú Mộc hệ mà ta từng thấy lắm." Lung Yên lão tổ khẽ đáp.

"Lão tổ, khác nhau chỗ nào vậy?"

"Thủ Triết à, mọi thứ đều khác."

"...” Vương Thủ Triết ngẩn ra, hắn chưa từng thấy huyết mạch thiên phú Mộc hệ, nhưng dựa vào cảm giác, thiên phú này của hắn chính là thiên phú Mộc hệ. Hắn bất đắc dĩ nói: "Lão tổ, rốt cuộc huyết mạch thiên phú của ta là loại gì thế?"

Lung Yên lão tổ tiêu hóa kinh hoàng trong lòng một hồi, sau đó mới nói: "Huyết mạch viễn cổ của lão tổ tông vốn có rất nhiều, sau này nhân thế sinh ra một số huyết mạch thiên phú ngoại tộc. Dù sao ta cũng chỉ là một Linh Đài cảnh, khó tránh khỏi kiến thức hơi nông cạn, không phân biệt được huyết mạch thiên phú này của ngươi là loại gì. Ngươi cứ tạm thời coi như nó là huyết mạch thiên phú Mộc hệ đi."

Cái gì gọi là tạm thời coi như?

Trong lòng Vương Thủ Triết cũng có chút chíp bông, không thể xác định được là loại thiên phú nào, luôn cảm thấy có chút không đáng tin cậy. Nhưng hiện tại ngay cả Lung Yên lão tổ cũng không phân biệt được, cũng chỉ có thể coi nó như là huyết mạch thiên phú Mộc hệ trước.

Dù sao trong gia tộc cũng không phải chỉ có một mình hắn có tình huống như vậy, lão tổ tông cũng không phân biệt được huyết mạch thiên phú của đại điệt nữ Vương Ly Từ.

Nhưng cho dù không có cách nào phân biệt, đoán chừng cũng không thoát ra được trị liệu.