TRUYỆN FULL

[Dịch] Bảo Hộ Tộc Trưởng Phe Ta

Chương 265: Bá Khí! Nho Hồng Lão Tổ (3)

Ngoài ra Trần Đức Uy, tộc trưởng đương thời của Trần thị đã sắp xung kích Linh Đài cảnh.

Một khi thành công, Đông Cảng Trần thị sẽ hình thành đại cục một môn ba Linh Đài, có thể được nhà nước Đại Càn đánh giá là bát phẩm thế gia!

Trong khoảng thời gian ngắn như vậy có thể thăng cấp lên bát phẩm thế gia, tuyêth đối ở Trường Ninh vệ chỉ lác đác có mấy nhà. Hơn nữa, Nho Hồng lão tổ có hậu kình rất mạnh, rất có thể trong vòng mười năm sẽ thăng cấp đến Linh Đài cảnh hậu kỳ, sau đó sẽ có hy vọng dòm ngó Thiên Nhân.

Một nhân vật như vậy.

Làm sao có thể không làm cho Lưu thị và Triệu thị đều kinh hãi.

Hai vị lão tổ của Lưu thị và Triệu thị là Lưu Tri Đức và Triệu Bá Quân cũng liếc mắt nhìn nhau, hai người đều nhìn thấy trong mắt của nhau có một tia sợ hãi.

Mặc dù đã sớm dự liệu được với sự xảo quyệt của tên tiểu tử Vương Thủ Triết, chắc chắn hắn sẽ mời một đến hai vị lão tổ đi cùng. Mục đích là có nhiều khả năng dụ được bọn chúng ra.

Nhưng không ngờ Vương thị lại có mặt mũi lớn như vậy, lại có thể mời được Định Hải Thần Châm của Đông Cảng Trần thị, Trần Nho Hồng.

Ngay lập tức, Lưu Trí Đức lớn tiếng nói: "Nho Hồng lão tổ, ngươi là một Linh Đài cảnh tu sĩ có triển vọng tốt đẹp, tương lai rất có thể trở thành Thiên Nhân. Hà cớ gì lại vì Vương thị đã tàn một nửa, cùng tu sĩ đồng cấp trang đấu?" Ngươi đừng quên, hoàn cảnh bi thảm của Vương Lung Yên trong nhiều thập kỷ qua."

"Chẳng phải quan hệ giữa ngươi và Vương thị chỉ là vì thiếu tộc trưởng của quý tộc và đích nữ của Vương thị có hôn ước thôi sao? Chỉ cần ngươi chịu lui ra, Lưu thị ta cũng sẽ có một vị đích nữ có thể gả cho nhà ngươi, của hồi môn là một nông trang đáng giá hàng vạn!"

Để ly gián Trần Nho Hồng, Lưu Tri Đức đã trực tiếp bỏ hết cả tiền vốn, nông trang đáng già hàng vạn nói cho là cho.

Ngoài dự đoán, Nho Hồng lão tổ vẫn chưa lên tiếng. Một phu xe trẻ tuổi ở bên cạnh Vương Thủ Triết đã nhảy dựng lên, tức giận mắng: "Lưu Tri Đức, ngươi đúng là lão tặc không có liêm sỉ, vị đích nữ đó của nhà ngươi có dáng vẻ như gà đất đồng quê cũng không thể sánh nổi với một đầu ngón chân của Lạc Y. Đưa cho bản thiếu tộc trưởng cũng là một sự nhục mạ ta."

Trần Phương Kiệt!

Đừng nói là Lưu thị và Triệu thị, ngay cả người nhà Vương thị cũng không ngờ Trần Phương Kiệt sẽ ăn mặc làm phu xe, tham gia vào cuộc săn bắn mùa thu đông của Vương thị.

"Tam tỷ phu chửi hay lắm."

"Tam tỷ phu, Lạc Y tỷ tỷ có thể gả cho huynh thật đúng là có phúc."

"Khí thế của Tam cô phụ thật mạnh."

Một đám tiểu bối của Vương thị ở dưới ánh mắt của Vương Thủ Triết, bắt đầu thổi phồng Trần Phương Kiệt.

Sự tâng bốc này đã thổi Trần Phương Kiệt bay lên lâng lâng, những vất vả khi làm phu xe trong những ngày qua không phải là vô ích.

Biểu hiện ngày hôm nay mà được truyền đến tai Lạc Y thì chắc sẽ được khen ngợi nhỉ.

"Ý của Trần huynh là nếu đích nữ của Lưu thị xinh đẹp hơn chút thì có thể cân nhắc à?" Vương Thủ Triết cười nói.

Ngay lập tức, Trần Phương Kiệt như bị dội một chậu nước lạnh, cảm giác lâng lâng biến mất không còn tăm hơi, hắn vội vàng bổ sung: "Đừng nói khí chất của đích nữ nhà Lưu thị thấp kém, cho dù như nữ thần giáng thế thì Trần Phương Kiệt ta đối với Lạc Y cũng một lòng một dạ, trung trinh không thay đổi."

Trong tình thế cấp bách, ngay cả lòng trung trinh không thay đổi cũng bộc lộ.

Trần Phương Kiệt không nhịn được lau mồ hôi lạnh trong lòng, thật sự phải cẩn thận chuyện hoà hợp với tiểu cữu tử tương lai này, đừng có nhảy xuống hố hắn đào ra.

Vẻ mặt của đám người Lưu Tri Đức âm trầm.

Trong hoàn cảnh hiểm ác như vậy, đám tiểu bối này lại còn cười vui vẻ như thế, thật sự coi đám Lưu Tri Đức không làm gì được sao?

Triệu Bá Quân, lão tổ của Triệu thị giận quá hoá cười: "Được, được, được lắm. Nếu Trần thị của ngươi muốn được chôn cùng Vương thị thì bọn ta sẽ thành toàn cho các ngươi. Tri Đức huynh, hai người chúng ta liên thủ giết Vương Lung Yên. Đám còn lại lên hết cho ta, giết!"

"Chó gà không tha!"

Theo sau đó mà một tiếng "giết"!

Triệu Bá Quân và Lưu Tri Đức cùng bay lên không trung, liên thủ đánh về phía Lung Yên lão tổ.

Mặc dù lực chiến đấu của hai người họ không mạnh bằng Lung Yên lão tổ, nhưng suy cho cùng họ cũng là tu sĩ Linh Đài cảnh đủ tiêu chuẩn và đã sống đủ lâu, trong các số lão tổ thì kinh nghiệm chiến đấu của hai người họ cũng được coi là phong phú.

Hai người họ một người bên trái một người bên phải, liên thủ bao vây, con đường thoái lui của Lung Yên lão tổ đều bị phong sát.

Mà chiến thuật của họ cũng rất đơn giản và trực tiếp.

Kết quả kém nhất của họ là chỉ cần chế trụ được Vương Lung Yên, những người còn lại của Vương thị sẽ mất nơi bảo hộ. Mà Lưu thị lại có hai vị cao thủ Luyện Khí cảnh đỉnh phong, đủ để giết chết đám tiểu bối của Vương thị.

Ánh mắt của Lung Yên lão tổ bình tĩnh không gợn sóng, tựa hồ hoàn toàn không để Lưu Tri Đức và Triệu Bá Quân vào mắt. Bàn tay ngọc ngà khẽ nâng lên, Lung Yên kiếm biến thành một luồng sáng mờ ảo, chặn đòn tấn công của hai người họ ở bên ngoài ánh sáng kiếm.

Lấy một địch hai, đúng là hoàn toàn không sợ hãi.