“Ha ha ha, ngươi lộ tẩy rồi nhé!” Tần Thiệu Quân cười đến vẻ mặt vui sướng, nói. "Lục Thánh ơi Lục Thánh, võ đạo của ngươi đúng là rất mạnh, nhưng ở phương diện tình cảm ngươi chính là một tờ giấy trắng, ta liếc mắt một cái là có thể nhìn thấu."
“Ngươi nói đúng, về mặt tình cảm ta chính là một tờ giấy trắng.” Lục Thánh lại lần nữa ngồi xuống, bình tĩnh đem mảnh thủy tinh trên bàn quét qua một bên, không chút kiêng kị chấp nhận nhược điểm của mình. “Vậy Đông giáo quan rốt cuộc đã thừa nhận với ngươi cái gì?”
Tần Thiệu Quân nháy mắt với Lục Thánh, cười hỏi: "Thế ngươi muốn nàng thừa nhận cái gì?”
“Tần giáo quan!”
“Được được được, ta không đùa nữa.” Tần Thiệu Quân cười nói: "Đông Tình Tuyết cũng có ý đối với ngươi. Lần trước nàng hẹn ngươi đi ăn cơm chính là muốn nói với ngươi điểm ấy. Ai ngờ ngươi vậy mà lại cho nàng leo cây."