Ryan cắn một miếng thịt thỏ, lông mày nhíu chặt.
- Lấy Belt làm ví dụ, Liệp Ma đại Sư đã nắm giữ nhiều bí mật của vương quốc Nord, bao gồm những di tích hiếm được biết đến, thành trì bí mật của giáo hội và những khu vực phòng thủ yếu ớt của vương quốc. Belt làm Liệp Ma Nhân ở vương quốc Nord đã nhiều thập kỷ, có được tin tưởng hoàn toàn, sau khi sa đọa hắn nhất định sẽ bán những thứ này cho Hỗn Độn để nhận được phần thưởng. Đây là lý do tại sao đại giáo chủ Innocent lại lo lắng như vậy.
- Ngoài ra, một khi cựu chuyên gia đối phó Hỗn Độn sa đọa, đó sẽ là cơn ác mộng đối với những Liệp Ma Nhân khác, vì hắn quá quen và hiểu rõ về bọn họ. Phần lớn hành động của bọ họ sẽ được Belt đoán trước, hắn biết rất rõ những đồng sự cũ này sẽ làm gì tiếp theo và bước tiếp theo của họ trong trận chiến sẽ là gì, đây cũng là nguyên nhân cơ bản khiến nhiều Liệp Ma đại sư liên tiếp chết dưới tay hắn. Liệp Ma Nhân sa ngã sẽ đột phá ít nhất một cấp, Belt đã là một Liệp Ma Đại Sư với thực lực truyền kỳ sơ giai trong nhiều năm, cho nên…
- Cho nên dù có đuổi kịp hắn ở Marienburg, chúng ta ít nhất cũng phải đối mặt với một Liệp Ma Nhân sa đọa với thực lực truyền kỳ trung giai?
Lời nói của Ryan cuối cùng cũng thu hút được sự chú ý của Teresa.
- Hazzz, đừng nói chi xa, nghĩ xem chúng ta có thể an toàn đến được Midden Haven hay không đều là ẩn số. Ngươi có để ý không Teresa, con đường này đã bị bỏ hoang từ lâu rồi, là con đường thôi thì không vấn đề, chỉ là Villard không thể ngồi yên nhìn một con đường thương mại bị bỏ hoang vô cớ. Hơn nữa, không ai ở Calvin Haven rộng lớn sẵn lòng làm người dẫn đường cho thương đội khổng lồ của chúng ta, nguyên do trong đó chắc không cần ta nhiều lời đây ha? Thế mà ngươi vẫn còn bình tĩnh như thế được à?
Nữ nhân đỏ mặt, nhỏ giọng nói.
- Ta có thể giúp gì được không?
- Vẫn còn chưa biết được, tạm thời cứ như vậy đi.
Trên tay Ryan xuất hiện tia lửa điện, hắn trực tiếp dùng linh năng đốt hết thức ăn thừa, sau đó quay lại nói với nữ Thuật Sĩ.
- Ngươi ngủ trong phòng này đi, ta ra ngoài ngủ, có chuyện gì thì gọi ta là được.
- Ngươi còn lắm lời hơn cả mẫu thân của ta, bây giờ là mấy giờ rồi?
- Ngươi là một cường giả truyền kỳ, thể chất siêu phàm giúp ngươi có tinh lực dồi dào mà không phải sao? Tâm sự với ta nữa đi.
Ai ngờ Teresa đã ngăn hắn rời đi.
- Ta đã trải thảm rồi, bên trong ấm hơn và cũng đủ rộng không phải sao?
- Theo ý ngươi muốn.
Ryan không có lý do gì để từ chối một môi trường tốt hơn. Mặc dù hắn có thể chấp nhận ngủ ngoài trời, nhưng thoải mái thì đương nhiên tốt nhất rồi, thế nên hắn ngồi xuống lần nữa, khoảng cách giữa hai người không đến nửa mét.
- Ngày mai chắc chắn sẽ phải đánh nhau. Gần đây có một bộ lạc Goblin, mặc dù không mạnh lắm nhưng chắc chắn sẽ có một trận chiến.
- Chỉ dựa vào mấy lời của bọn sơn tặc mà ngươi đã tin ngay à?
Nữ Thuật Sĩ cởi găng tay ren trắng, để lộ đôi bàn tay ngọc thon dài.
- Không, ngươi có nhớ cây nấm mà chúng ta đã thấy trước đây không? Cái cây kinh tởm ấy?
- Chúng ta có thể không nhắc đến cái đó được không?
Teresa tỏ ra ghê tởm. Biểu cảm của nàng trông như thể thứ đồ đó khiến người yêu thích sạch sẽ như nàng bị ám ảnh tâm lý.
- Ta không có ý làm ngươi ghê tởm, ý ta là, ngươi có biết tại sao nấm Bóng Đỏ lại xuất hiện ở đó không?
- Ngươi nói đó là kiệt tác của đám Goblin.
Nữ Thuật Sĩ phản ứng ngay lập tức, nàng luôn rất thông minh.
- Chính xác, mỗi nấm Bóng Đỏ đều có vong hồn của Rắm Tinh.
Ryan bắt đầu kể câu chuyện về nấm Bóng Đỏ.
- Như chúng ta đã biết, có ba loại Da Xanh. cao cấp nhất chính là Thú Nhân Orc, tiếp theo là Goblin, sau đó là Rắm Tinh. Thứ Rắm Tinh này là loại thấp nhất trong chủng Da Xanh, chúng là nô lệ cho hai chủng trước, cũng là thức ăn của bọn chúng.
Đúng như Ryan đã nói, sinh vật Da Xanh quả thật là chủng phá vỡ lẽ thường của con người, nó là sinh vật được tạo thành từ các bào tử màu xanh lá cây, nó có thể thực hiện quá trình quang hợp và là sinh vật tự dưỡng.
Đúng vậy, những sinh vật Da Xanh này là sinh vật tự dưỡng miễn là chúng có thể nhận được ánh sáng mặt trời, những sinh vật này không có nhu cầu thực phẩm cơ bản.
Nói cách khác, Da Xanh hoàn toàn không cần bảo vệ phía sau.
Nhưng việc bọn chúng không bảo vệ phía sau không có nghĩa là không thích ăn, thịt và nấm là những món ăn ưa thích của bọn chúng.
Trong Da Xanh, Rắm Tinh có địa vị thấp nhất kia rất thích ăn nấm, chúng thích ăn các loại nấm, nhưng ở đây có một vấn đề đó là chúng quá yếu, bản thân chúng được cấu tạo từ các bào tử thực vật nên sau khi ăn quá nhiều nấm, cơ thể chúng sẽ dần dần bị đồng hóa khiến cơ thể cứng đờ, không thể cử động được nữa.
- Lúc này, lũ Goblin sẽ 'trồng' những Rắm Tinh đã dần trở thành nấm này xuống đất và chờ thu hoạch. Những Rắm Tinh này sẽ bén rễ và phát triển trong lòng đất, cuối cùng nó sẽ trở thành nấm Bóng Đỏ.
- Nấm Bóng Đỏ là món ăn ưa thích của những Da Xanh. Sau khi Da Xanh thu hoạch loại nấm này rồi sẽ cất đi, chỉ ăn chúng vào những dịp quan trọng.
Ryan lắc đầu nói.
- Đợi đã, chẳng lẽ khuôn mặt trên nấm Bóng Đỏ kia…
Teresa lập tức nhận ra điều gì đó, sắc mặt của nữ Thuật Sĩ hơi tái nhợt.
- Đúng vậy, khuôn mặt đó là một Rắm Tinh.
Ryan gật đầu.
- Bây giờ ngươi có biết tại sao ta có thể chắc chắn rằng ngày mai chúng ta sẽ gặp Golbin rồi chứ?
- Được rồi được rồi, xin đừng nói những điều kinh tởm đó nữa, được không?
Nữ Thuật Sĩ cảm thấy trong bụng khó chịu, nàng dựa vào chiếc gối mềm mại và nhìn Kỵ Sĩ Vương Quốc bằng đôi mắt xinh đẹp.
Con ngươi màu xanh lam của Kỵ Sĩ vương quốc cũng nhìn nàng, vẻ mặt của nam nhân vẫn không thay đổi.
- Tại sao... Tại sao ngươi không muốn trở thành cộng sự của ta?
Một lúc sau, nữ nhân cuối cùng cũng lên tiếng.
- Nếu ngươi có nhiệm vụ gì và muốn hợp tác với ta, ngươi có thể đưa ra mức giá và chúng ta có thể thương lượng các điều khoản. Còn nếu ngươi muốn trở thành đối tác lâu dài thì không được.
Ryan nhẹ nhàng nói.
- Tại sao không? Chúng ta không phải hợp nhau lắm sao? Vì chúng ta hợp nhau, cùng độ tuổi và có năng lực tương đồng, nên việc trở thành đối tác không phải là điều đương nhiên sao?
Teresa kỳ lạ hỏi.
- Điều kiện để trở thành đối tác là phải hợp nhau, tương đương về tuổi tác, sức mạnh à? Ta không nghĩ vậy. Có thể ngươi đã tìm nhầm người, Teresa thân mến, hoặc có thể ngươi có mục đích nào đó?
Ryan cau mày. Hắn luôn cảm thấy lý do này kỳ lạ không thể tả được.
Đây không phải là buổi ra mắt giới quý tộc.
Nữ nhân nghĩ lại bèn đỏ mặt, chỉ là không nói lời nào cả.
- Hơn nữa, hợp... Chỉ đơn giản là ngươi tự mình cảm thấy hợp thôi sao?
Cho đến bây giờ ta chưa từng nghĩ như vậy.
Nam nhân nói rành mạch, hắn liếc mắt nhìn.
- Xin đừng đưa ra phán đoán chỉ dựa trên vẻ bề ngoài của ta.
- Thôi đi, không phải ngươi nhìn chằm chằm vào tất chân của ta không rời mắt à?
Một thoáng ửng hồng trên khuôn mặt xinh đẹp của Teresa, nhưng miệng thì vẫn không muốn tha cho nam nhân.
- Đó là hai thứ khác nhau... Tất chân giống như những dải ruy băng treo trên cây đại thụ trong mùa lễ hội mùa đông, bắt mắt là chuyện bình thường.
Nam nhân ngay lập tức phàn nàn một cách thực tế, nghe ra quả thật đúng là như vậy.
- Ồ? Là vậy sao? Tại sao ta không nghĩ nó giống nhau?
Teresa vặn lại, đôi mắt bạc quét qua Ryan, nhướng mày đỏ mặt.
- Đây là cách ngươi tìm cớ sao? Tìm lý do để tự thuyết phục chính mình?
- …
Ánh mắt Ryan lóe sáng, muốn cười một cái nhưng không cười nổi, lộ vẻ mặt cứng đờ.
Một nam một nữ đỏ mặt nhìn nhau một hồi, cuối cùng, nữ nhân không thể chịu đựng được nữa quay đầu đi.
- Được rồi, ta hiểu rồi, chuyện này tạm thời không cần gấp gáp, ta đi ngủ đây, chúc ngủ ngon.
- Ừm, chúc ngủ ngon.
Ryan đứng dậy và định rời đi.
- Ryan!
Khi hắn định đi ra ngoài thì bị gọi lại
- Hả?
- Sớm thôi, ngươi sẽ tự nguyện trở thành đối tác của ta.
- Ồ? Vậy sao? Vậy thì ta rất mong chờ màn trình diễn của ngươi.
Dịch: Diễm Quỳnh
Biên: Khangaca