Tuyết ngày càng dày đặc, bầu trời đầy tràn đầy bông tuyết đang lơ lửng, những cây lá kim cao lắc lư như đang run rẩy, gió mạnh thổi qua rừng cây tạo nên những âm thanh kỳ lạ, như thể ma quỷ từ địa ngục đang gầm thét, nhưng cũng giống như đang than khóc.
Dị tượng xuất hiện, những bông tuyết dày đặc xoáy tròn quanh Ryan, thần hỏa màu trắng xuất hiện bên trong khu rừng.
Ý chí vĩ đại xuất hiện, ý chí này đầy cuồng bạo, giận dữ, dã man và tàn ác nhưng cũng tràn đầy sức mạnh, lòng dũng cảm, vinh quang và niềm tin.
- Tế phẩm tốt.
Trong hư không, trong đầu Ryan vang lên một giọng nói thô kệch nhưng phóng khoáng.
- Thật lớn, một con lợn rừng biến dị hiếm thấy?
- Đúng vậy, ta dâng hiến nó cho ngài, Lang Thần vĩ đại.
Ryan thầm lẩm bẩm trong lòng, biết rằng chiến thần Bạch Lang nhất định sẽ nghe thấy.
- …
Trong hư không có một loại cảm giác thỏa mãn, sinh vật đột biến nặng hàng trăm cân khiến Lang Thần có hứng thú mãnh liệt. Yurik thích điều này, hắn thích chiến đấu, thích uống rượu, thích thể hiện lòng can đảm và sức mạnh của chính mình.
Ryan có thể giết chết một con lợn rừng biến dị cực kỳ mạnh mẽ như vậy chỉ bằng cách cận chiến, Lang Thần thích điều này. Hắn thích những tín đồ thể hiện lòng dũng cảm và sức mạnh, giết con mồi bằng cách nguyên thủy nhất, đơn giản và thô bạo
Thần Hỏa màu trắng ngưng tụ trong không khí, mở ra cánh cửa dẫn đến một thế giới khác, một con sói trắng khổng lồ to bằng con trâu nước nhảy ra khỏi cửa, trong chốc lát cắn xé vài miếng đã ăn sạch sẽ, rồi xoay người thành một vòng tròn, nhảy vào cổng với phần còn lại trong miệng.
Sau đó, mọi thứ chìm vào im lặng, chỉ còn lại ngọn lửa trắng trong không khí cho thấy Lang Thần đã đến.
- Hay, thậm chí còn không để lại cho ta một cái chân lợn!
Kỵ Sĩ Bạch Lang thản nhiên phàn nàn.
“Kỵ Sĩ Bạch Lang không nhất định đều là Kỵ Sĩ, nhưng Kỵ Sĩ Bạch Lang nhất định là Bạch Lang.”
Đại chủ giáo Malas của giáo hội Bạch Lang, Maras Bill.
Cái trước ám chỉ danh hiệu, cái sau ám chỉ chức nghiệp cao cấp, giống như Ryan, danh hiệu của hắn là Kỵ Sĩ Bạch Lang, nhưng chức nghiệp cao cấp của hắn không phải là Kỵ Sĩ Bạch Lang, bất kỳ Kỵ Sĩ nào thể hiện đủ tốt đều sẽ có cơ hội giành được danh hiệu Kỵ Sĩ Bạch Lang và trở thành thành viên của đoàn Kỵ Sĩ Bạch Lang.
Nếu chức nghiệp cao cấp được Kỵ Sĩ này chọn là Kỵ Sĩ bạch Lang cao cấp thì hắn nhất định phải trở thành thành viên của đoàn Kỵ Sĩ Bạch Lang.
Về mặt lý thuyết, Kỵ Sĩ Bạch Lang thực tế không thuộc quyền quản lý của vương quốc Nord. Trụ sở chính của đoàn Kỵ Sĩ Bạch Lang được đặt tại thành Bạch Lang của đế quốc Wallrich (thành Walrich), cũng là thủ phủ của lãnh địa này, do hầu tước “Cương Thiết Xa Luân” Manfred Adalbert cai trị.
Lãnh địa này giáp ranh với vương quốc Nord, nhưng một số trong đó có đất đai cằn cỗi và thời tiết khắc nghiệt như Nord. Vùng đất ở đây được bao phủ bởi những khu rừng đen rậm rạp gần như kín gió nên chiến thần Bạch Lang dũng mãnh là niềm tin của rất nhiều người dân nơi đây, điện Bạch Lang cũng được xây dựng trên vách đá của thành Bạch Lang, được canh giữ bởi đội Kỵ Sĩ Bạch Lang đông đảo, đoàn Kỵ Sĩ Bạch Lang Nord thật ra chỉ là một trong hai đoàn Kỵ Sĩ Bạch Lang lớn.
Chiến thần Bạch lang Yurik đã tồn tại từ rất lâu đời, hắn xuất hiện trên lục địa khi con người vẫn còn ăn lông ở lỗ. Người ta nói rằng hoàng đế khai quốc Charlemange đại đế cũng nhận được sự ưu ái rất nhiều, chỉ là tính của chiến thần này rất khó đoán. Hắn hiếm khi đáp lại lời cầu nguyện của các tín đồ và giáo hội không cung cấp nhiều phúc lợi hay cứu trợ, các nghi thức hay thí luyện có thể làm hài lòng chiến thần lại quá nguy hiểm khiến cho đế quốc sau hơn nghìn năm thành lập này, dân chúng sùng bái giáo hội Bạch Lang đã ít đi không ít so với lúc ấy.
Sau khi phủi sạch tuyết và bùn trên người, Ryan nhanh chóng xuống núi, vận may lại một lần nữa đến với Kỵ Sĩ Vương Quốc, hắn dùng dao phi đao ném trúng một con thỏ.
Ra khỏi rừng, để lại đống lửa và khói nấu ăn đã bốc lên trong ngôi làng bỏ hoang, Esters đang đứng trên tường rào canh gác, ngay lập tức phát hiện Kỵ Sĩ Vương Quốc đã quay trở lại, ra hiệu cho lính canh mở cổng trại.
- Ryan tiên sinh? Cây ngã trong rừng phía trước, còn có ánh lửa hiện lên là tác phẩm của ngươi à?
- Đúng vậy, còn gì khác lạ à?
Ryan bước vào thôn xóm bỏ hoang, thở dài một hơi.
- Không có, hầu hết mọi người đang nấu cơm trong căn phòng lớn ở giữa, bọn ta không nhận thấy bất kỳ cuộc tấn công nào của kẻ thù.
Esters nhảy trực tiếp từ trên tường xuống và tiếp đất nhẹ nhàng.
- Muốn gia nhập không?
- Không, ta đã xử lý xong sơn tặc và con thú khổng lồ kia, chuyện còn lại giao cho ngươi.
Ryan lắc đầu. Bây giờ hắn đã đi đến căn phòng từng là phòng hội nghị..
Đi tới cửa phòng đã được sắp xếp sẵn, Ryan đưa tay đẩy cửa thì phát hiện cửa đã bị khóa lại.
- Teresa?
- Ryan?
Cửa mở ra, nữ Thuật Sĩ mặc áo khoác lông nhung, váy lụa tím xác nhận người đến là Ryan, sau đó cho hắn vào rồi khóa cửa lại.
- Ngươi đi thật lâu, ta đã đun nước nóng rồi.
Những chiếc đèn ma pháp đã được lắp đặt trong nhà, ánh sáng màu vàng chiếu sáng bên trong ngôi nhà. Cái lỗ lớn trên tường đã được nữ Thuật Sĩ bịt kín bằng pháp thuật kết hợp với những tấm gỗ. Lò sưởi đã được lắp đặt lại, một chiếc nồi nước nóng đang sôi bên trong.
- À, sau khi vất vả chiến đấu bên ngoài trở về, thật tốt khi có một nữ nhân có thể đun một nồi nước nóng cho ta.
Ryan cởi áo giáp và ngồi xếp bằng trên thảm.
- Sao không phải là canh?
- Ặc, ngươi cái tên này.
Khuôn mặt xinh đẹp trắng bệch vì lạnh của Teresa đỏ bừng, nàng chỉ ngồi xuống rồi kéo chăn bông bên cạnh bao lấy chính mình.
- Được rồi, nguyên liệu đã chuẩn bị xong, ngươi nấu cơm đi.
Ryan không nói gì, hắn dùng bắp, dăm bông và rau do đoàn xe gửi đến để nấu một nồi canh bắp dăm bông, sau đó lấy dao lột da thỏ rồi treo lên lò nướng.
- Teresa? Thế nào rồi? Đi mạo hiểm cảm thấy ổn chứ?
Ryan liên tục đảo tay, chủ động bắt đầu cuộc trò chuyện.
- Cũng không tệ lắm, đi lại không khó như tưởng tượng.
Nữ nhân gật đầu, mái tóc đen dày xõa xuống như thác nước, chớp lóe lên tia sáng nhàn nhạt.
- Ồ… Vậy sao?
Ryan mỉm cười xem thường.
- Được rồi được rồi, Ryan, ta biết ngươi chăm sóc ta rất tốt, ta bày tỏ lòng biết ơn với ngươi còn không được à?
Teresa đương nhiên biết người đàn ông đang cười cái gì, nữ nhân bĩu môi.
- Ngươi có biết không? Ngoài ngươi ra, ta chưa bao giờ thân thiết với bất kỳ nam nhân nào đến vậy, đêm đến còn còn ở chung trong lều nhỏ.
- Vâng vâng vâng… Vậy thì ta nên cảm thấy vô cùng vinh dự khi làm hộ vệ cho ngươi?
Ryan nhìn sang phía nữ Thuật Sĩ. Kể từ khi hắn gặp nàng, cách cư xử của Teresa trước mặt người khác luôn là xa cách, thật sự là một vinh dự khi thấy dáng vẻ bĩu môi như thế này của nàng.
- Là đồng đội... Ngươi đã chiến đấu?
Nữ Thuật Sĩ nhanh chóng chú ý tới tuyết và bùn trên áo giáp của Ryan.
- Đúng vậy, bọn ta gặp phải sơn tặc và sinh vật biến dị.
Ryan kể cho nữ Thuật Sĩ những gì hắn đã trải qua trước đó, bao gồm cả sơn tặc và con lợn rừng lớn màu bạc, nhưng hắn lại che giấu tin tức về chiến thần Bạch Lang Yurik.
Dịch: Diễm Quỳnh
Biên: Khangaca