Mặc dù đã nhiều lần giải thích, Teresa vẫn nhìn nữ dong binh với vẻ không tin tưởng và dò xét, đôi mắt nàng như đang quét qua cơ thể của nữ dong binh, đặc biệt là sau khi quét khuôn mặt của nàng, có ánh sáng thần bí lóe lên trong con ngươi bạc. Dưới cái nhìn của nàng, nữ dong binh tên Emilia rất thận trọng, thậm chí còn muốn rút lui.
- Được, nàng ở lại.
Ryan xuống xe ngựa, đi tới bên cạnh Wilt:
- Wilt tiên sinh, nữ dong binh Emilia kia? Ta hình như chưa từng gặp qua nàng?
- Amilia? Đúng vậy, nàng quả thực hơi... không quá làm người ta chú ý. Ngươi có biết nàng gia nhập dong binh đoàn của của chúng ta như thế nào không? Wilt nói.
- Xin lắng tai nghe.
- Nàng gia nhập dong binh đoàn của chúng ta khoảng hai năm trước. Khi đó, nàng đang hái rau dại ở nơi hoang dã. Nàng trông rất cô đơn. Sau đó có một vài tên sơn tặc đã chú ý đến nàng. Dong binh đoàn của chúng ta tình cờ đi ngang qua và Boris đã cứu nàng. Lúc đầu chúng ta không có ý định thu nhận nàng vào, bởi vì kiếm pháp của nàng thực sự yếu, hơn nữa... dong binh đoàn thật sự không cần loại nữ nhân này, ta nghĩ Ryan tiên sinh hiểu ý của ta.
Wilt ra hiệu.
- Vậy tại sao ngươi lại cho nàng gia nhập?
Ryan khoanh tay, hứng thú.
- Vì là nàng người biết chữ, tri thức phong phú nên nàng dễ dàng phát hiện ra những lỗ hở trong hợp đồng, sau đó giúp chúng ta đàm phán với các thương nhân. Hơn nữa, nàng còn biết nấu ăn, và biết nhiều kỹ xảo chữa bệnh và băng bó. Nàng có thể chế tạo một số loại thuốc thảo dược đơn giản, cho nên sau khi nàng thể hiện những tài năng này, dù kiếm thuật của nàng không tốt, nhưng chúng ta cũng không phản đối việc giữ nàng vào dong binh đoàn
Wilt nói cho Ryan biết lai lịch của nữ dong binh này. Ngẫm một chút rồi nói thêm:
- Nghĩ lại cũng buồn cười. Lúc đó ta vẫn kiên quyết phản đối việc nàng gia nhập dong binh đoàn, nhưng bây giờ, ngay cả ta cũng phải thừa nhận rằng nàng là một thành viên không thể thiếu trong Huyết Phủ của chúng ta.
- Thú vị, nhưng các ngươi chưa bao giờ nghĩ đến lai lịch của nàng sao? Tại sao một nữ nhân biết đọc lại đi hái rau dại ở nơi hoang dã?
Ryan tò mò hỏi.
Hắn không lo lắng cho sự an toàn của Teresa, vì không phải là người ăn chay nên sức mạnh ma thuật của nữ Thuật Sĩ rất mạnh mẽ, nàng có N cách để tự bảo vệ mình, Ryan đã xác nhận rằng thực lực của nữ dong binh chỉ ở mức bình thường.
- Emilia nói nàng là con gái của một thương nhân đã phá sản. Người như thế này có rất nhiều, cũng không có gì đáng ngạc nhiên phải không?
Wilt giơ tay phải lên, lòng bàn tay hướng lên:
- Chiến tranh luôn mang đến tai nạn, ngay cả khi không có sự đe dọa của những man tộc và quái vật, còn có những cuộc chiến thường xuyên với thổ phỉ , sơn tặc thậm chí cả lãnh chúa, dễ dàng dẫn đến việc các thương nhân phá sản. Con gái của những thương nhân phá sản này thường bị bán làm người hầu, và cũng có những người có năng lực như Emilia đã trốn thoát.
- Đúng vậy.
Ryan gật đầu, chuyện này quả thật không có gì đáng ngạc nhiên.
Các chư hầu của ngươi không phải là chư hầu của ta. Quy định này hoàn toàn áp dụng cho phong tước cao quý trong thế giới quý tộc. Mặc dù luật pháp của đế quốc quy định rằng tranh chấp giữa các lãnh chúa chỉ có thể được giải quyết thông qua các biện pháp hiệp thương và đàm phán. Nhưng chiến tranh vẫn là không thể tránh khỏi, chưa kể sự hiện diện của nhiều sơn tặc và ma vật. Ngươi phải biết rằng thế giới này không phải là một trái đất với công nghệ kỹ thuật tiên tiến. Trong thế giới này, những lãnh chúa giàu có nhất cũng có ít nhất 5 thành. Đó là những vùng quê hay núi non, đầm lầy, nếu quân của lãnh chúa không đủ mạnh, đám nông dân khi đi làm ruộng sẽ nơm nớp lo sợ, vì ma vật có thể sẽ bất ngờ xuất hiện trong rừng, dòng suối nhỏ hay thậm chí là trong đất. Ma vật khiến bọn họ phải trả giá bằng mạng sống.
Tương tự như vậy, bất kỳ thương lộ nào cũng có rủi ro, điểm khác biệt duy nhất là ngươi sẽ gặp phải Goblin cặn bã hay những sơn tặc bình thường, hay những Dã Thú Nhân đáng sợ, thậm chí là quân đội da xanh.
Buổi chiều, thương đội tiếp tục tiến về phía trước, lúc này là vào mùa đông, thương lộ đã hoàn toàn đông cứng, xe ngựa chạy rất nhanh, theo Oliver, nếu đợi đến tháng 4 hoặc tháng 5 năm sau, Sau khi tuyết bắt đầu tan thương lộ phía Bắc sẽ tan băng, trở nên lầy lội như vũng bùn, khiến người qua lại khó khăn chứ đừng nói đến xe ngựa, sau đó rất nhiều động vật ngủ đông sẽ ra ngoài tìm thức ăn, khiến thương lộ càng thêm nguy hiểm.
- Vì vậy, trong tháng 4 và tháng 5, sẽ không có thương nhân nào chọn đến phía Bắc để làm ăn, Oliver kết luận.
- Không trách giá lương thực trên thị trường cứ mỗi tháng 4 và tháng 5 lại tăng nhanh. Ta tưởng là do vấn đề về loại thóc và việc bảo quản giống thóc sau mùa đông.
Ryan phàn nàn.
- Giống nhau, vào tháng 4 và tháng 5 thịt người có hương vị ngon nhất, giá cả cũng cao.
Oliver cười nói:
- Lương thực tăng lên không chỉ đối với nhân loại chúng ta, mà còn đối với Dã Thú Nhân và quân đội da xanh, không phải sao?
- Ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha! Đúng thế!
Ryan cười sảng khoái.
- Cái kia, Ryan tiên sinh, sao ngươi không đi kiểm tra nữ sĩ Trovik? Hình như tâm trạng của nàng không được tốt. Ta lo lắng…
Thấy Ryan có tâm trạng tốt, Oliver lập tức đã đưa ra lời đề nghị.
- Được rồi được rồi, ta đi qua xem một chút.
- A! Dừng tay, ngươi đang lau ở đâu vậy? Chờ một chút, cẩn thận, cái này là tơ lụa. Ngươi có biết nó đắt thế nào không? Trời ạ! Đồ ngu ngốc, ngươi đến mặc quần cơ bản cũng không làm được! Đừng dùng nước bẩn này! Mang nước sạch cho ta! Nước sạch!
Hắn luôn giả vờ như không nghe thấy tiếng rống giận dữ của nữ Thuật Sĩ, dù sao nữ nhân đang có kinh rất dễ mất bình tĩnh, hơn nữa, Teresa sinh ra và lớn lên trong nghị hội Gloria, nàng có tính cách độc lập và thực lực mạnh mẽ, tính khí nóng nảy không bình thường, hắn không muốn gặp rắc rối.
Đám người cũng trốn đi xa, chỉ có người đánh xe vẫn kiên trì lái xe.
Trong xe ngựa, sắc mặt Teresa tái nhợt đang tự mặc quần bó, nhưng sau một lúc nàng đã bỏ cuộc, loại quần bó màu đen này không thoải mái như loại quần nàng thường mặc, chỉ cần kéo quần lên một chút thì chính là một trận toàn thân đau nhức.
Nữ dong binh này rất vụng về, nhất là khi cố dùng nước để lau thân thể cho nàng.
- Không biết rất dễ bị lây nhiễm sao? Ngươi phải đun sôi nước với tuyết và lọc bỏ tạp chất!
Ngoài ra, thái độ của nữ dong binh cũng khiến nàng cảm thấy khó chịu, rất rất khó chịu, Teresa đương nhiên biết hiện tại nàng không ở nhà, nên nữ dong binh này không thể nào có chút cung kính với nàng, nhưng mà tôn trọng và lễ phép cơ bản là phải có, nhưng nữ dong binh tên Emilia từ đầu đến cuối vẫn cúi đầu, không hề chạm mắt với nàng, sau đó đáp lại:
- Được thôi, ta xin lỗi
Phương thức trả lời đơn giản nhất.
Điều này khiến nàng cảm thấy rất khó chịu, về cả thể chất lẫn tinh thần.
- Được rồi, được rồi, từ giờ trở đi, ngươi sẽ làm bất cứ điều gì ta nói, có được hay không?
Dịch: Mthu
Biên: Khangaca