Cuộc giao dịch lần này nguy hiểm chưa từng có, Oliver mơ hồ cảm thấy mình đang vướng vào một sự kiện lớn nào đó, lúc này không còn cách nào khác ngoài cam chịu số phận, thương nhân đế quốc lẩm bẩm:
- Tài Phú nữ sĩ, ta phải làm sao đây?
- Chết tiệt, ở đâu ra nhiều Dã Thú Nhân như vậy chứ! Các huynh đệ, chiến đấu đi!
Một Kỵ Sĩ lang thang hét lớn. Không biết vì lý do gì, bộ áo giáp rắc rối được mặc gọn gàng trên người. Kỵ Sĩ lang thang giơ khiên lên. Chẳng mấy chốc bọn họ gặp phải một con Ngưu Đầu Quái.
“Gầm ~”
Dưới bầu trời tối tăm và ánh lửa đỏ rực, Kỵ Sĩ lang thang nhìn rõ bóng dáng của Ngưu Đầu Quái, nó đứng bằng hai chân và mặc một tấm giáp ngực lớn màu đen, bộ giáp được bao phủ bởi nhiều loại gai khác nhau, khuôn mặt của Ngưu Đầu Quái bị che kín bởi vỏ thép đen, chỉ lộ ra một đôi mắt, hai chiếc sừng cong xuống, đôi tay to như thân cây cầm một chiếc rìu lớn, thề sẽ chặt mọi thứ còn sống thành từng mảnh.
Nhìn thấy hình dáng hùng vĩ của Ngưu Đầu Quái,Kỵ Sĩ lang thang nuốt nước bọt, cảm thấy rất bất an, hắn chưa bao giờ chiến đấu với một Dã Thú Nhân mạnh mẽ như vậy, nhưng bây giờ sự việc đã kết thúc, hắn biết mình phải chiến đấu đến chết, vì vậy Kỵ Sĩ lang thang rút kiếm ra, đánh vào tấm khiên:
- Tiến lên, súc sinh!
“Gầm ~~~!”
Sự chú ý của Ngưu Đầu Quái nhanh chóng bị thu hút, vó trâu quét qua mặt đất, gầm lên và lao về phía Kỵ Sĩ lang thang.
Kỵ Sĩ lang thang cẩn thận chuẩn bị ngựa, giơ khiên lên và dùng mũi kiếm dài đâm vào tim Ngưu Đầu Quái, khi nhìn thấy điều này, Ngưu Đầu Quái lập tức quay sang một bên và né mũi trường kiếm, rồi tiếp theo bả vai phải là toàn bộ cơ thể nó đập vào tấm khiên của Kỵ Sĩ lang thang.
“A a a !”
Một tiếng động lớn vang lên, giáp vai của Ngưu Đầu Quái va chạm mạnh với tấm khiên của hắn, lực cực lớn phát ra từ cánh tay khiến Kỵ Sĩ lang thang hét lên đau đớn, cánh tay của hắn phát ra một luồng sức mạnh, hắn cảm thấy tê liệt. Khiên không bị phá hủy nhưng cơ thể hắn không tự chủ được lùi về phía sau, hai tay đã mất kiểm soát với tấm khiên, cơ thể hắn mở rộng.
Con Liệt Giác Thú bên cạnh nhìn thấy cảnh tượng này lập tức ném cây lao của mình ra, mũi giáo được chế từ xương bẩn thỉu và dơ bẩn dính đầy phân động vật xuyên qua khe hở giữa áo giáp ngực và áo giáp vai của Kỵ Sĩ lang thang, đâm sâu vào vai hắn, Kỵ Sĩ lang thang kêu thảm lên một tiếng rồi lui lại, kiếm rơi xuống đất, lấy tay che vết thương rồi ngã xuống đất, mất khả năng tiếp tục chiến đấu.
Kỵ Sĩ lang thang ngã xuống, Ngưu Đầu Quái chỉ lắc đầu và ngay lập tức phục hồi sau cơn choáng váng, tuy nhiên, trước khi nó đứng dậy, một tiếng súng lớn vang lên phía sau Kỵ Sĩ lang thang, và một lỗ máu bắn ra từ đầu Ngưu Đầu Quái khiến thân hình cơ bắp ngã xuống đất.
Chính là Mather, người hộ vệ cầm súng hỏa mai đã cứu sống Kỵ Sĩ lang thang và kéo hắn trở lại vị trí, lúc này, cuối cùng Ike cũng đã mặc quần áo đầy đủ và chạy đến:
- Goodson tiên sinh! Thế nào rồi, không sao chứ?
- A a a! Giết nó giết nó giết nó giết nó!!!
Kỵ Sĩ lang thang tên là Goodson đau đớn che vết thương của mình, Ike khẩn trương giúp hắn băng bó, sau đó nhanh chóng tham gia chiến đấu.
- Móa nó, sao ngươi không dùng súng sớm hơn?
Chiến chùy của Ryan quét qua từ phía dưới, đánh trúng đầu gối của con Ngưu Đầu Quái. Sau khi con Ngưu Đầu Quái ngã xuống đất, Ryan lập tức dùng chùy đập vào đầu nó, hoàn tất việc tiêu diệt, và một lần nữa hắn lại gặp một con Ngưu Đầu Quái khác:
Dã Thú Nhân tràn vào trại với số lượng lớn, hộ vệ và dong binh sử dụng xe ngựa và xe cộ dàn thành một hướng, giơ khiên lên và ẩn nấp sau các công sự, cố gắng chống lại cuộc tấn công của Dã Thú Nhân. Chỉ có lối vào phía đông là do một mình Ryan canh giữ, hắn đang độc lập chống lại các cuộc tấn công của một số Ngưu Đầu Quái và Liệt Giác Thú.
Nhưng điều này sẽ không kéo dài được lâu, một chiếc xe ngựa mỏng manh làm sao có thể chống chọi được với những Dã Thú Nhân hung hãn này? Một con Ngưu Đầu Quái dùng chùy đập chiếc xe ngựa mỏng manh thành từng mảnh trong khi đang cười nhạo, vài con Ngưu Đầu Quái bước vào, cười điên cuồng và nhấc những con ngựa hoảng loạn lên không trung và ném chúng về phía sau. Liệt Giác Thú và Ngưu Đầu Quái tham lam rất chờ mong vào bữa tiệc nhiều món của mình, những người dong binh dũng cảm giơ giáo lên và tấn công, lũ Ngưu Đầu Quái dễ dàng nắm lấy đầu ngọn giáo và lấy được đầu hai người dong binh trong chớp mắt.
Khi phòng tuyến bị chọc thủng, Liệt Giác Thú và Chiến Khuyển Hỗn Độn đã đột nhập vào trong doanh trại, dong binh và hộ vệ đành phải rơi vào tình thế tự mình chiến đấu, chỉ trong chớp mắt đã có hơn hai mươi người dong binh và người hộ vệ và một Kỵ Sĩ lang thang đã bị mổ bụng và trở thành bữa ăn cho Dã Thú Nhân.
Máu và xác chết bao phủ bên trong doanh trại, đây hoàn toàn không phải là sự phản kháng, đây chỉ đơn giản là một vụ thảm sát!
- Ngăn chúng lại! Ngăn chúng lại!!!
Wilt tận mắt chứng kiến nửa khuôn mặt của thành viên trong đội mình đã bị con Ngưu Đầu Quái ăn mất, để lộ xương cốt. Tên dong binh tội nghiệp thậm chí còn chưa chết và không ngừng hú hét thảm hại, mắt phó thủ lĩnh không khỏi muốn nứt ra, tức giận và máu đang tấn công trái tim hắn, đại kiếm sĩ cấp Tinh Anh lập tức lao tới và chém dữ dội, Ngưu Đầu Quái giơ chiến rìu bằng một tay để chặn, đồng thời bóp nát đầu tên dong binh dưới ánh nhìn của Wilt:
- Thất bại… Con người… Đồ ăn!!!
- Ăn hết...ăn hết!
Dã Thú Nhân lật xe, bạt lều bị xé toạc, đám Liệt Giác Thú theo sau bắt đầu lao vào trong lều lục lọi khắp nơi, tìm kiếm mọi thứ chúng muốn.
Mấy con Liệt Giác Thú vừa mới vén rèm lên, một luồng ánh sáng lạnh lẽo lóe lên, cổ họng và mắt của chúng lập tức nứt ra, ngã xuống la hét.
Một bàn tay mảnh khảnh cầm một thanh đoản kiếm, trên mũi kiếm có vết máu.
- Không thể tin được kỹ năng của ngươi cũng không tệ?
Teresa được Emilia đỡ đứng dậy, nữ Thuật Sĩ nghiến răng nghiến lợi nói:
- Mẹ kiếp, hết lần này tới lần khác lại cứ vào lúc này.
- Trovik nữ sĩ, ngươi không sao chứ?
Nữ dong binh nói lời quan tâm ở mặt ngoài, nhưng ánh mắt lại nhìn thẳng vào doanh trại hỗn loạn, đốt cháy hận ý sâu kín.
- Ta không sao... Ngươi che chở cho ta, ta đi chuẩn bị pháp thuật!
Teresa vội vàng đứng dậy, đây thật sự là lần đầu tiên nữ Thuật Sĩ gặp phải loại chuyện này, nàng phải mất một lúc lâu mới kịp phản ứng, dưới tình huống cơ thể còn cảm thấy không khỏe, Teresa được Emilia giúp đỡ thoát khỏi hiện trường. Cơn đau nhói liên tục kích thích thần kinh khiến nàng di chuyển vô cùng khó khăn.
- Trovik nữ sĩ, trước tiên xin hãy di chuyển đến nơi an toàn. Ta khó có thể bảo vệ sự an toàn của ngươi trong tình huống này.
Thanh kiếm của Emilia lóe lên, và lại là một Liệt Giác Thú bị móc mắt và yết hầu ra.
- Đây không phải là vấn đề ~ Rào chắn băng !!!
Nữ Thuật Sĩ đã sẵn sàng thi triển pháp thuật, pháp lực giống như thực chất thực sự tập trung vào một bức tường băng đầy gai. Những Dã Thú Nhân đang đuổi theo họ đã đâm vào bức tường băng và bị gai đâm vào máu thịt, Emilia lập tức đỡ Teresa lên ngựa, Teresa chịu đựng cơn đau và rút lui đến nơi an toàn.
Dịch: Mộc
Biên: Khangaca