TRUYỆN FULL

Chiến Chùy Thần Tọa (bản dịch)

Chương 83: Ngăn Cách Và Khoảng Cách

Teresa miễn cưỡng đứng dậy nhờ sự hỗ trợ của Emillia, sắc mặt tái nhợt cắn môi, đối mặt với câu hỏi của Wilt, nữ Thuật Sĩ không nói nên lời.

-Ngươi đã hứa với ta cái gì?

Wilt buông kiếm xuống lao đến gần nàng như một kẻ điên, nữ Thuật Sĩ vô thức lui về sau, gương mặt xinh đẹp thậm chí xuất hiện sự bất an:

-Ta không biết.

-Được rồi Wilt, ngươi tỉnh táo lại đi, sự tình đến lúc này, bọn ta cũng không muốn.

Ryan ngăn cản Wilt, hắn có thể cảm nhận được sự thù địch của các dong binh chung quanh.

-Trovik nữ sĩ, ngươi hãy nhớ kỹ dong binh đoàn Huyết Phủ, lúc chúng ta rời thành phố Winter, tổng lực của chúng ta là năm mươi người, hai người ở lại.

Wilt cũng không còn chú ý đến thân phận của Ryan, trong ánh mắt của phó đoàn trưởng hơn ba mươi tuổi kia chứa đầy tơ máu, âm thanh khàn lại:

-Bây giờ thì sao? Chúng ta chỉ còn lại mười ba người, khi đó ngươi nói thế nào? Ta cần ngươi làm hộ vệ cho ta, và ta cũng sẽ dùng ma pháp để bảo vệ các ngươi?

-Nhưng bây giờ thì sao? Chính ngươi còn không bảo vệ được mình, thế nên mới dùng tính mạng của Huyết Phủ bọn ta để che chắn?

-Lúc ở Calvin Haven ta đã hỏi ngươi, chính miệng ngươi nói sẽ không để chúng ta lặp lại trận chiến như vậy?

-Chúng ta cần một lời giải thích, Tovik nữ sĩ!

Wilt tiến lại gần, nhưng nhanh chóng bị Ryan ngăn lại, sắc mặt Bạch Lang Kỵ Sĩ bình thản:

-Chú ý thái độ của ngươi đi, dong binh! Nếu không ta sẽ thực hiện vai trò của ta!

Wilt tập trung ánh mắt vào huy chương Bạch Lang Kỵ Sĩ trước ngực Ryan, sau đó khó chịu, hắn cuối cùng cũng tỉnh táo lại:

-Bọn ta đợi lời giải thích của ngươi, Trovik nữ sĩ.

-Ta sẽ cho ngươi và dong binh đoàn Huyết Phủ sau lưng ngươi lời giải thích, Wilt tiên sinh, nhưng ngươi hãy xin lỗi ta vì sự vô lễ trước đó, ngươi hãy nhớ kỹ, nếu không có pháp thuật của ta, các ngươi không thể may mắn sống sót.

Có Ryan bên cạnh, nữ Thuật Sĩ khôi phục tỉnh táo, nàng đẩy Emilia ra, ra hiệu mình không sao.

-Ta xin lỗi vì điều đó.

Wilt bỏ đi.

Ryan định nói gì đó, Teresa lại nhẹ nhàng dựa thân thể nàng vào người hắn, nói nhỏ:

-Mau đỡ ta, ta đã dùng hết ma lực.

Ryan gật đầu, dùng đôi tay khỏe mạnh của mình giữ lấy cánh tay nữ Thuật Sĩ, mặc dù trên thân hắn cũng đầy máu, nhưng Teresa chỉ nhíu mày chứ không đẩy hắn ra, Ryan kéo nữ Thuật Sĩ đi chỗ khác.

Lưỡi dao xám Birger xuất hiện trước mặt Oliver, hắn dùng âm thanh trầm thấp khàn khàn nói với Oliver:

-Lưỡi dao xám trong trận chiến này hao tổn mười sáu người, chúng ta phải được bồi thường.

-Chúng ta sẽ được thanh toán một khoản tiền, dựa theo ước định.

Oliver nhíu mày, khế ước về tinh thần của thương nhân nói với hắn rằng lúc này phải gật đầu, nhưng lý trí lại mách bảo sự tình lần này không đơn giản như vậy.

-Không, là bồi thường đầy đủ.

Sắc mặt Birger cũng khó coi, sau trận chiến này, dong binh đòan của hắn cũng bị suy yếu nghiêm trọng, hắn cũng cần moi thêm tiền từ thương nhân:

-Oliver tiên sinh, giá cả trước đó là khác, tình huống bây giờ đã khác, bên trong hàng hóa có Sea Heart Stone, ngươi lừa gạt bọn ta, Lưỡi Dao xám bị tổn thất nặng nề, chúng ta phải yêu cầu cái giá xứng đáng.

Ý của hắn, muốn tăng giá.

-Birger, điều này không phù hợp với ước định!

Oliver khó khăn nói.

-Đúng vậy, tình hình này đã khác, Oliver tiên sinh, nếu ngươi vẫn muốn nhận được bảo hộ của bọn ta thì phải thêm tiền.

Birger lần nữa nhấn mạnh, trên mặt đầy sự nóng nảy và tham lam.

Sau khi nhìn thấy Sea Heart Stone, con người đều trở nên tham lam.

Cùng lúc đó, các dong binh đột nhiên xãy ra cãi vả.

-Nếu như lúc đó ngươi nổ súng yểm hộ hắn, Simon sẽ không chết!

Banda mở lời trước, hắn chỉ tay vào một hộ vệ, hộ vệ kia không ai khác chính là Mather người đi theo Oliver.

-Tiểu tử thúi, ngươi hiểu cái gì?

-Đủ rồi, đều tại ngươi!

-Giữ mồm miệng ngươi sạch sẽ chút đi, đồ khốn!

Cuộc cãi vả càng lúc càng nghiêm trọng, nhất là sau khi có một số Kỵ Sĩ lang thang tham gia, cãi lộn dần dần nặng nề hơn:

-Matz tiên sinh, xin hãy giao Sea Heart Stone ra, chúng ta vì bảo vệ ngươi mà đổ máu, Sea Heart Stone lẽ ra nên thuộc về tất cả mọi người của thương đội ta, không phải sao?

-Đúng vậy, Matz tiên sinh, xin hãy giao Sea Heart Stone ra.

Mấy tên Kỵ Sĩ lang thang cầm kiếm tiến lại gần, nói những lời phi lý, chỉ có Ike đứng ở xa, gương mặt đầy do dự.

-Các ngươi đừng mơ!

Esters là hộ vệ của Matz nên đương nhiên đứng dậy, giằng co cùng mấy tên kỵ Sĩ lang thang.

Các hộ vệ bảo vệ Matz ở giữa, bên kia là Kỵ Sĩ lang thang, trong số đó, Kỵ Sĩ Goodsen – người bị Dã Thú Nhân đâm xuyên qua bả vai có biển lộ điên cuồng nhất, dường như vết thương trên cơ thể đang ăn mòn thần kinh hắn, hắn đã rút kiếm, vô lý tiến đến gần:

-Hoặc là giao hàng ra, hoặc là chết!

-Đủ rồi!

Một tiếng gầm thét khiến tất cả mọi người bừng tỉnh, Ryan đỡ lấy Teresa, quát với đám người:

-Ta không quan tâm các ngươi hiện tại là tình huống gì, muốn hiệp thương cái gì thì đừng hiệp thương ở đây không được sao? Đây là nơi nào chứ?

Lúc này đám người mới bừng tỉnh, doanh địa đầy máu tươi và thi thể nói cho bọn hắn biết bây giờ không phải lúc chuyện, nhưng bọn hắn lại cảm thấy tức giận và bạo lực vô cớ, như thể nếu không xé nát hết thảy trước mắt thì sẽ không bỏ qua, nôn nóng, cảm xúc hận thù giữa người và người điên cuồng lan tỏa, mỗi người đều như một thùng thuốc nổ, sẵn sàng nổ tung bất cứ lúc nào, hận không thể giết sạch tất cả.

Ryan biết rõ, đây chính là Hỗn Độn hủ hóa, bọn chúng luôn nhân cơ hội rót vào nội tâm con người, điều đáng sợ của Hỗn Độn không phải là sức chiến đấu mạnh mẽ, mà là vô tri vô thức ăn mòn lòng người, rất nhiều binh sĩ anh dũng đánh lùi quân đội Hỗn Độn trên chiến trường, nhưng lại chịu đủ loại hủ hóa tra tấn hậu chiến, cuối cùng trở thành Hỗn Độn chiến sĩ là vì vậy.

Thi thể và máu tươi như ngọn hải đăng trong đêm tối đối với sinh vật ăn hủ, đồng thời nó cũng giống như một cám dỗ chết người, đừng nói gì đến vong linh và những sinh vật khác.

Sau khi bị Ryan hét lên như vậy, đám người tạm thời ngừng cãi lộn, bọn hắn hỏa táng và chôn cất thi thể, thu dọn chút đồ đạc, trải qua huyết chiến như thế, đám thương hội cũng không có tâm tình để nghỉ ngơi, quyết định đi đến thành lũy trên núi Scarville trong đêm.

Xe ngựa bị tổn hại nghiêm trọng, ngựa mất hơn phân nửa, thế nhưng hàng hóa đa số vẫn còn nguyên vẹn, điều này khiến nửa quân số rơi vào tình thế căng thẳng, mọi người lại bắt đầu đốt đuốc và lên đường. Điểm khác biệt so với lần trước chính là hộ vệ thương đội phân biệt rõ ràng với dong binh, những ánh mắt cẩn thận dè chừng nhau.

Ngăn cách, dần dần xuất hiện…

Trong rừng rậm tối tăm, đầu của Aldrade treo trên chiến kỳ, mặt hắn vẫn còn sự tuyệt vọng và sợ hãi nhiều lần trước khi chết, điều này thực sự thích hợp với Dã Thú Nhân.

Dưới chiến kỳ, tế đàn chứa đầy máu tươi và hài cốt Druid, một ký hiệu thần bí ngay trên tế đàn, tản ra ánh sáng đỏ tươi trong đêm tối.

-Rẻ tiền…tế phẩm.

Ngưu Đầu Quái có thân hình to lớn xuyên thẳng qua đêm tối, ánh trăng yếu ớt chiếu lên khuôn mặt đỏ tươi của nó, bộ giáp mặt trực tiếp được khảm lên mặt nó, máu thịt be bét được hàn cùng một chỗ, nó chính là Ngư Đầu Quái lúc trước chiến đấu cùng Aldrade, hình thể nó lớn hơn nhiều so với những Ngư Đầu Quái khác.

Bị những Dã Thú Nhân khác vây quanh, nó nằm trên mặt đất, hiển nhiên, nó chính là thú vương chiến bang Dã Thú Nhân.

-Không có tế phẩm…không chiếm được…ban ân. Không có tế phẩm… cần…tế phẩm.

Ngư Đầu Quái giơ rìu chiến của nó lên.

Hào quang lóe lên, một con Ngưu Đầu Quái bị tước mất đầu, Ngưu Đầu Quái lăn xuống một bên, năng lượng màu đỏ đầy ô uế phát ra, tựa hồ như có thứ gì đó đáp lại tế điển này trong hắc ám hư không.

-Lễ vật nhỏ này…thế nào?

Huyết thần chưa bao giờ hỏi máu đến từ đâu.

-Không đủ, tiếp tục…

Có rất nhiều Ngư Đầu Quái rơi mất đầu, dù như vậy thì tất cả Dã Thú Nhân vẫn không có bất kỳ động tác gì, vẫn phải nằm dưới đất, chờ đợi động tác tiếp theo của thú vương.

-Địch nhân…hai tên, nữ vu không có chiến lực. Bạch Lang Kỵ Sĩ kia mới là tế phẩm khiến Huyết thần vui vẻ.

Sau khi Ngưu Đầu Quái to lớn kia liên tục giết chết đủ mười hai thủ hạ, nó cuối cùng cũng đạt được sự thõa mãn.

-Ngày mai…ta sẽ quyết chiến sinh tử cùng Bạch Lang Kỵ Sĩ.

Thú vương giơ cao chiến phủ to lớn, chỉ lên bầu trời, đột nhiên giận dữ hét:

-Huyết tế Huyết thần! Sọ hiến!

-Huyết tế Huyết thần! Sọ hiến!

Dịch: Hồng

Biên: Khangaca