"Chủ nhân có gì cần sai bảo không?" Ale tiếp tục ngoan ngoãn hỏi.
"Tôi sẽ rút 95% số hồn tệ mà cậu kiếm được, còn 5% cho cậu dùng. Cậu có thể dùng số hồn tệ này để làm phần thưởng nhiệm vụ cho những người chơi, cũng có thể tiêu xài cho bản thân mình!"
Nghe vậy, Ale bỗng khóc ròng: "Có thể tăng thêm chút được không?"
Ale của bây giờ trông càng nhân tính hóa hơn lúc trước. Song Lục Vô vẫn thờ ơ, cứ như thể không thấy vẻ mặt thảm thiết của Ale.
"Không thương lượng nữa!"