Lúc này, một con rùa biển quấn đầy hải tảo trên người bơi qua trước mặt lão. Lão vô cùng tiện tay lấy hải tảo ra khỏi người con rùa, sau đó vừa nhẹ nhàng đẩy con rùa ra vừa nở nụ cười hết sức hiền lành.
Vương Đại Mãng: "…"
Nhớ lại vừa rồi mình sắp nhổ nước miếng lại bị ngăn cản, Vương Đại Mãng bỗng nhiên muốn nói một câu, ông thật sự là người tốt!
Nhưng anh ta không dám. Anh ta sợ bị đánh.
"Chàng trai trẻ à, ta cảm thấy cảnh ngộ của ngươi vô cùng giống ta. Đến lúc này, ta cho rằng ngươi chỉ còn một con đường có thể đi, mà con đường này cũng sẽ thay đổi quỹ tích của cuộc đời ngươi!" Hải Đại Phu trịnh trọng nhìn Vương Đại Mãng.