Một ngày mau chóng trôi qua, đám người Văn Anh và Dương Truy Vân còn chưa quay về.
Ở khu vực dừng chân nghỉ tạm, lều trại đã được dựng lên, nhà nhà bắt đầu nổi lửa nấu cơm, có một số người lại tìm tới chỗ của Tô Lăng mua thức ăn.
Phùng Quế Hoa nhìn chén cà chua ngào đường trong tay, tò mò nói: “Tô lão bản, thứ này thật sự rất ngon.”
Tô Lăng cười nói: “Ừ, cà chua này có thể ăn sống, trộn với đường ăn như thế này, cũng có thể xào chung với trứng gà hoặc là nấu canh, có rất nhiều cách ăn đó.”
Phùng Quế Hoa gạt phần cà chua còn chưa bị dính đường sang một bên, chỉ vào mấy hạt cà rồi hỏi: “Tô lão bản, đây là hạt giống nhỉ?”