Văn phu tử cầm dầu trở về, lại hỏi xin mấy bộ y phục cũ mà mọi người không dùng nữa, mượn kéo của thê tử cắt y phục thành từng miếng, bọc lên những tảng đá có kích cỡ tương đương nhau.
Lưu thôn trưởng đứng một bên sốt ruột nói: “Có cần giúp đỡ gì không?”
Văn phu tử gật đầu, hai mắt nhìn về phía đống xẻng đang nằm dưới đất: “Tìm vài người khỏe mạnh, lát nữa dùng xẻng phóng những viên đá đã đốt lửa ra ngoài kia, làm rối loạn đội hình của bọn chúng.”
Tô lão bản nói trong đó có bốn mươi ba người là ác phỉ, vậy những người còn lại thì sao?
Những người đó đều là con mồi bị bắt lại sao? Hay là tự nguyện gia nhập nhưng chưa kịp giết người?