TRUYỆN FULL

[Dịch] Cửa Tiệm Tạp Hóa Của Tôi Bị Trói Chặt Với Hệ Thống Giao Dịch Vị Diện

Chương 61: Chương 61

Những thứ khác đều không đáng giá, giá thu mua của hệ thống không khác biệt quá lớn với giá treo trong trung tâm mua sắm, đoán chừng chỉ có người thích đồ cổ mới mua về.

Nhưng thế giới này không thiếu người thích đồ cổ, ngay cả radio cũ Tô Lăng cho rằng bán không được cũng vừa mới bán xong, hơn nữa một mình người nọ đã mua gần một nửa số đồ cổ.

Người mua nhắn lại: Thật là hoài niệm, không ngờ có một ngày những thứ quen thuộc này quanh đi quẩn lại còn có thể trở lại trong tay tôi, bà chủ là thần nhân từ đâu tới, có thể thu thập được nhiều đồ tốt như vậy?

Tô Lăng trả lời một câu: Sau này sẽ còn có những vật tốt khác, xin chú ý động thái của cửa hàng.

Hoa Hoa: "Kí chủ, cô tăng cấp thành LV1, chờ tăng cấp đến LV5, có thể mở ra một đường thông với thế giới."

Tô Lăng: "Thật không dễ dàng..."

Hoa Hoa kiêu ngạo vểnh râu mèo: "Kí chủ, làm việc cho tốt, đến lúc đó tôi sẽ đi cửa sau cho cô, chúng ta chọn một thế giới có nhiều tiền."

Tô Lăng hạnh phúc ôm chặt lấy Hoa Hoa: "Quả nhiên mèo nhỏ tốt nhất trên đời này!"

Xử lý xong số đồ cổ thu về, sắc trời đã dần tối, ngoại trừ người đưa tuyết vẫn còn tiếp tục dọn tuyết ra, trong tiệm đã không còn khách hàng nào.

Tô Lăng lại đợi, sau đó chuẩn bị đóng cửa về hưởng thụ ngỗng hầm trong nồi sắt, cửa bị đẩy ra.

"Đinh linh —— "

"Bà chủ Tô, là tôi."

Mặt Ngô lão tiên sinh lạnh đến mức đỏ bừng, cười đi lên phía trước.

Tô Lăng kinh ngạc nhìn ông ấy: "Ngô lão tiên sinh, ngài đã thu thập được đồ cũ đem tới đây nhanh như vậy sao?"

"Thời gian không đợi người, tuyết này cũng sẽ không rơi cả đời, tôi không thể để mất cơ hội tốt này." Ngô lão tiên sinh còn cười nói một câu, sau đó bảo người phía sau hỗ trợ khiêng rương.

"Ngài trực tiếp đặt ở trên quầy là được."

Sau khi thân thể của Tô Lăng được hệ thống cải tạo, sức lực RniSNpṚ sức chịu đựng đều vô cùng ưu tú, một người chuyển một cái rương lớn xuống cũng không thở dốc, chỉ là để trên quầy thu ngân xem tiền có chút phiền phức.

Thế là cô dứt khoát mua thêm một cái cân lớn.

Hoa Hoa truyền âm: "Kí chủ, trực tiếp đặt cả cái rương lên, hệ thống sẽ quét hình."

Tô Lăng ôm cái rương lên cân, sau đó bên kia lập tức ra giá: 300.000 tệ.

"Ngô lão tiên sinh, một rương này ba mươi vạn."

Ánh mắt Ngô lão tiên sinh sáng lên, sau đó bảo người lục tục bắt đầu vận chuyển.

Tô Lăng cũng lười mở ra xem trong rương có cái gì, sau khi nói xong thì để sang một bên, chờ đến lúc đóng cửa thu vào trong hệ thống là được.

Mấy cái rương mà Ngô lão tiên sinh đưa tới có nhẹ có nặng, giá cả đương nhiên cũng không giống nhau, nhưng không ngờ có một cái rương nhẹ lại có giá trị 100 vạn, quả thực khiến Tô Lăng kinh ngạc.

Ngô lão tiên sinh dường như biết bên trong là cái gì, cũng không nhiều lời, chỉ tự mình dùng bút thép ghi lại tổng cộng số tiền, sau đó nhíu mày bắt đầu suy tư máy móc nên phân chia như thế nào.

Đợi đến khi tất cả rương đều được tính tiền hoàn tất, tổng giá trị cũng được tính ra.

1000 vạn.

"Ngô lão tiên sinh, tôi có thể cung cấp máy móc miễn phí, địa điểm đặt cần ngài nói cho tôi biết, hơn nữa nếu muốn mua lương thực, có thể cung cấp điểm thu hàng cho tôi, tôi có thể trực tiếp đưa hàng tới." Tô Lăng nói.

Ngô lão tiên sinh nhẹ nhàng thở ra, trước tiên ông ấy đưa một tờ giấy tới.

"Bà chủ Tô, những nơi này đều có thể đặt máy thu đồ ăn và máy bán hàng không?"

Một tờ giấy viết hai mặt, cho nên Ngô lão tiên sinh hơi khẩn trương.

Tô Lăng gật đầu: "Có thể."

Mặc dù thoạt nhìn rất nhiều, nhưng kỳ thật có nơi đặt ở giữa hai nơi, đây đã là cắt giảm số lượng.

Ngô lão tiên sinh thở phào nhẹ nhõm: "Vậy làm phiền bà chủ sắp xếp như vậy, về phần địa điểm đặt lương thực, tôi suy nghĩ một chút vật tư cần thiết đã."

Tô Lăng mời Ngô lão tiên sinh ngồi xuống, chậm rãi cân nhắc, còn mình thì bắt đầu đặt máy ở trung tâm mua sắm.