Ngọc Hà đồng ý, cười nói: “Được, xâu chuỗi ngọc rất đơn giản, Anh Nương thích chuỗi ngọc sao?”
Văn Anh lắc đầu, mỉm cười xán lạn: “Ta định mang đi bán, bán cho nhà họ Văn, nhà họ Ninh, nhà Âu Dương và cả nhà Hiên Viên nữa, bởi vì gia tộc của bọn họ rất giàu có.”
Ngọc Hà còn chưa kịp hiểu rõ thì Văn Anh đã trả lại quyển catalog.
“Tô tỷ tỷ, muội muốn mua mỗi kiểu một hộp, Tô tỷ tỷ trừ vào số bạc của muội nhé.”
Tô Lăng tới thương thành đặt đơn rồi bảo nàng ấy ra đuôi xe lấy: “Nếu muội muốn bán đắt để kiếm lời thì ở chỗ ta còn có đá quý đủ màu, có thể khảm lên nhẫn hoặc vòng cổ đều được.”