Vẻ mặt hắn càng thêm sợ hãi, run rẩy nói: "Không được, ta thật sự không thể! Ta không muốn sau khi chết còn bị người đời lôi ra sỉ vả! Thanh danh của Hồ tộc chúng ta vốn đã chẳng tốt đẹp gì, toàn bị người ta xem là tà ma, nếu ta mà mang tiếng xấu này, Hồ tộc ta xem như diệt vong! Ta không thể mang tương lai của cả Hồ tộc ra để mạo hiểm!"
Trên xe gỗ dán đầy bùa đào, đây là lần đầu tiên Trần Thực cùng gia gia đi đường ban đêm.
Dưới ánh trăng, xung quanh xe gỗ vang lên rất nhiều tiếng động kỳ quái, từ rừng cây, khe suối, bóng tối của núi đá, dường như có thứ gì đó đang di chuyển.
Thỉnh thoảng lại có làn sương mù bay về phía xe gỗ, chưa kịp đến gần đã thấy những lá bùa đào treo trên xe rung lên bần bật, kim quang loé lên từ đó, hoá thành một vị thần nhân giáp vàng, đứng chắn bên cạnh xe gỗ, ngăn cản sương mù.