Trời vừa sáng, hai vầng thái dương đã treo trên cao, mặt trăng cũng sáng tỏ, tỏa ra ánh sáng trong trẻo.
Mặc dù là hỉ sự của Trạng nguyên lão gia nhưng hết thảy đều giản lược. Giữa trưa, Tiểu Đoạn tiên tử đã được đưa vào trong kiệu, khiêng vào cửa lớn Trần gia. Sau đó là tiệc đãi khách, gánh hát xướng ca, tấu nhạc rất ra sức. Lúc hoàng hôn, chính là thời khắc âm dương nhị khí giao hòa, vì vậy gọi là hôn lễ, đây chính là giờ lành để bái đường thành thân.
Trần Thực đi tới kiệu hoa, vừa định dắt tay Tiểu Đoạn tiên tử, đã bị Ngũ Trúc lão thái thái đánh một cái vào tay, bà đưa cho hắn một đoạn lụa đỏ, bảo hắn dùng lụa đỏ dẫn nữ tiên xuống kiệu bái đường.
Bái đường, một lạy thiên địa, hai lạy cao đường, phu thê giao bái, rồi vào động phòng, cũng chỉ có thế.
Trần Thực và Tiểu Đoạn tiên tử bị đẩy vào động phòng. Động phòng quả nhiên là một cửa vòm, khung cửa màu đỏ, treo lụa đỏ.