Trần Thực còn định đánh thêm mấy quyền nữa để thử cực hạn của cái mai rùa, lúc này một tiếng cười vang lên: "Đừng đánh nữa, nếu ngươi đánh vỡ nó, cái mai rùa này sẽ chẳng còn đáng giá nữa."
Trần Thực ngẩng đầu, chỉ thấy một thư sinh áo xanh đi tới trước quầy hàng, ngũ quan thanh tú, trán cao, tướng mạo đường hoàng, chân đi một đôi giày da màu đen, nhưng không dính một chút bụi bặm.
"Người này di chuyển bằng Giáp Mã phù, chân không chạm đất, tất nhiên trên giày không dính bụi."
Trần Thực thầm nghĩ: "Hắn ta là người có tiền!"