Nghe Lục lão sư đối thoại với thanh âm kia, Tô Nguyên có chút bối rối bất an, thừa dịp không ai chú ý đến mình, lén uống một ngụm trà Ngộ Đạo, lập tức cảm thấy tứ chi bách hài thông suốt hơn rất nhiều, nhẹ bẫng như không tồn tại, hoạt động lại vô cùng nhẹ nhàng.
"Đây là..."
Thanh âm kia ngơ ngác. Cả đời hắn đã uống không biết bao nhiêu lần trà Ngộ Đạo, nhưng chưa lần nào trà Ngộ Đạo lại có uy lực như thế này.
Đây là trà Ngộ Đạo năm nào?
Cực Bắc chi địa căn bản không có loại trà Ngộ Đạo cấp bậc này, đối phương rốt cuộc là thân phận gì mà có thể dễ dàng lấy ra như vậy?