TRUYỆN FULL

[Dịch] Bá Chủ Mạt Thế

Chương 190: Băng kiếm khổng lồ

<< Cầu nguyệt phiếu đề cử bộ truyện để dịch giả có động lực dịch truyện nhanh hơn.>>

"Tự mình tìm chết!"

Lãnh Tuyết trong mắt lóe lên một vẻ lạnh lùng, liên tục vung ra ba nhát kiếm trùng điệp, lấy thể chất của người tiến hóa cấp hai chống đỡ, ba nhát kiếm trùng điệp chém ra quá nhanh, nhìn qua thật sự là như ba thanh kiếm cùng chém một lúc.

“Bang! Bang! Bang!”

Tuy nhiên, tốc độ phản ứng của con Quỷ Tướng này không hề chậm, nó múa đôi móng vuốt dài như cánh quạt, chặn lại cả ba nhát kiếm, băng phong từ kiếm chém ra tiếp tục xuyên qua đôi móng vuốt dài sắc bén, con Quỷ Tướng lộn vòng ra sau, xoay tròn như một quả cầu gai, một đôi vuốt phát sáng rực lên màu đỏ máu, khiến con Quỷ Tướng lúc này trông như một quả cầu gai màu đỏ rực, băng phong va vào quả cầu gai màu đỏ rực và nhanh chóng tan vỡ.

"Thật mạnh!"

“Rắc rắc … Rắc rắc!”

Trong lòng của Lãnh Tuyết bị chấn động không nhỏ, trường kiếm trong tay cũng không dừng lại, đâm về phía trước một kiếm, kiếm này mang theo hàn khí, một kiếm mang lạnh lẽo bắn ra từ mũi trường kiếm hướng về phía trước hơn hai mét, từ đó đóng băng mặt đất, trên mặt băng dưới đất liên tiếp mọc lên những cột băng nhọn hoắt trong suốt, kéo dài một đường tận đến chân của con Quỷ Tướng, con Quỷ Tướng chập hai vuốt màu đỏ sát lại với nhau rồi bổ dọc xuống mặt băng, tạo ra một huyết quang hình như trăng lưỡi liềm, đánh trả về phía Lãnh Tuyết, huyết quang lưỡi liềm phóng tới với khí thế rất mạnh mẽ, huyết quang lưỡi liềm lướt đi đến đâu thì đánh tan cột băng vỡ vụn ra ở đấy, tàn phá đường băng, công kích đến trước mặt của Lãnh Tuyết.

“Uỳnh!”

Lãnh Tuyết phóng thích năng lượng gien kích hoạt năng lực Băng truyền vào thanh trường kiếm, dựng thẳng trường kiếm chắn ở trước mặt, tạo lên một tầng băng dầy hình trường kiếm, huyết quang lưỡi liềm đập vào thanh băng kiếm khổng lồ, lực va chạm cực mạnh, vang lên tiếng nổ thật lớn các mảnh băng vụn bắn ra lấp lánh đầy trời, huyết quang hình lưỡi liềm đẩy Lãnh Tuyết bước giật lùi về sau liên tục mấy bước. Huyết quang lưỡi liềm đã tan biến đi, Lãnh Tuyết cũng giải khai băng kiếm, hai bàn tay cầm trường kiếm của anh ta không ngừng run rẩy và toát ra mồ hôi đầm đìa.

"Kiệt kiệt kiệt!"

Con Quỷ Tướng cười quái dị, Lãnh Tuyết khẽ di động hai chân, thân hình lướt đi uốn lượn như một con rắn, bỗng nhiên thân ảnh tách ra thành hơn một chục tượng băng điêu khắc giống hệt Lãnh Tuyết, những tượng băng này đều có màu xanh nước biển và phản quang lại ánh sáng đỏ chiếu vào, không thể nhìn rõ bên trong, tất cả tượng băng đều nhất tề xông lên vung kiếm chém về phía con Quỷ Tướng. Thân ảnh thực sự của Lãnh Tuyết với thanh trường kiếm trong tay cũng đã bao phủ một tầng băng phản quang, bộ pháp di động của anh ta rất uyển chuyển, đan xen hòa cùng với hơn chục tượng băng kia, nhìn tình huống từ bên ngoài không còn phân rõ được đâu là Lãnh Tuyết thật, đâu là Lãnh Tuyết giả.

Sau khi Quỷ Khôi tiến hóa đến cấp thứ hai, trở thành Quỷ Tướng, không chỉ tăng thêm sức mạnh và trí tuệ, mà bọn chúng còn hấp thu tất cả kỹ năng chiến đấu từ những người mà chúng giết chết, vì vậy Quỷ Tướng không phải là quái vật chỉ biết dùng vũ lực.

Con Quỷ Tướng với đôi móng vuốt dài sắc bén bật nhảy thật cao lên không trung, vừa thoát khỏi chiêu vây công của hơn chục tượng băng hình Lãnh Tuyết, vừa tận dụng thời cơ quan sát thật kỹ nắm bắt trọng điểm. Ngay khi chiêu thức tấn công của Lãnh Tuyết kết thúc, động tác của những tượng băng dường như có chút cứng đờ, không còn linh hoạt như khi mới vừa xuất chiêu, con Quỷ Tướng phát hiện ra thân ảnh thực sự của Lãnh Tuyết, nó tung mình lao xuống, hai móng vuốt sắc bén vồ lấy trường kiếm của anh ta, sau đó dùng sức bóp mạnh, dưới ánh mắt kinh ngạc của Lãnh Tuyết, trường kiếm từng tấc từng tấc vỡ vụn!

“Không ổn rồi!”

Trường kiếm của Lãnh Tuyết chỉ là trường kiếm được rèn từ kim loại bình thường, đối diện với lực công kích của con Quỷ Tướng cấp hai còn chưa đủ dùng. Bị phế mất trường kiếm là gần như con Quỷ Tướng đã sắp lấy đi tính mạng của Lãnh Tuyết, mọi kỹ năng chiến đấu của anh ta đều dựa vào cổ kiếm pháp. Trong lòng của Lãnh Tuyết như chết lặng, không hiểu vì sao con Quỷ Tướng lại có thể thông minh đến mức nhận ra yếu điểm lớn nhất của anh ta. Không để cho Lãnh Tuyết có thêm thời gian kịp hiểu ra vấn đề, đôi móng vuốt của Quỷ Tướng đã trảo mạnh, cắt chéo hình dấu nhân đánh vào ngực của Lãnh Tuyết .

"Phụt!"

Lãnh Tuyết vẫn kịp định thần phản ứng lại, dồn năng lượng ngưng tụ thành một tấm khiên băng nhỏ trước ngực, nhưng tấm khiên băng này hiệu quả chẳng đáng là bao, còn thua tường băng dựng bằng kiếm chiêu, chứ đừng nói đến việc so sánh được với thanh băng kiếm khổng lồ lúc trước, bị một chiêu song trảo kia của Quỷ Tướng đập nát thành từng mảnh, chiêu song trảo rạch lên ngực của Lãnh Tuyết một vết thương hình dấu nhân sâu đến tận xương, Lãnh Tuyết cảm nhận đau đớn như xé nát tim gan, từ trong miệng của anh ta phun ra một ngụm máu đỏ tươi.