TRUYỆN FULL

[Dịch] Bá Chủ Mạt Thế

Chương 191: Năng lực Chân Không

<< Cầu nguyệt phiếu đề cử bộ truyện để dịch giả có động lực dịch truyện nhanh hơn.>>

Lãnh Tuyết cố gắng đứng vững thân hình, nhưng anh ta đột nhiên cảm giác toàn thân hư thoát, trở nên tê dại và vô lực, ngã xuống mặt đất, anh ta chợt nhận ra móng vuốt của Quỷ Tướng không chỉ sắc bén mà còn có độc, độc tính từ vết thương trên ngực đã lan khắp cơ thể của anh ta!

"Kiệt kiệt kiệt!"

Con Quỷ Tướng cười một cách kiêu ngạo và quái dị. Nó lại gần định dùng móng vuốt đâm vào cổ họng, kết liễu sinh mạng của Lãnh Tuyết, khi một móng vuốt đã tiến gần sát vào cổ họng, thì bất thình lình “Phập!” Nó nhìn thấy một mũi trường thương màu đỏ đâm xuyên ra từ giữa trán của nó ra trước mặt.

Con Quỷ Tướng chết đi, biến thành một làn khói xanh, và một hạt châu màu đỏ rơi trên mặt đất.

Tần Vũ thu lại mũi thương, nhặt lên hạt châu màu đỏ, rồi liếc mắt nhìn sang Lãnh Tuyết và nói: "Hẳn là anh có luyện cổ võ, kết hợp điều tức cùng với năng lượng gien, vận chuyển năng lượng một vòng trong cơ thể, tự giải trừ quỷ độc này đi, độc tính không quá mạnh, với thực lực của anh chừng nửa phút đồng hồ nữa sẽ không sao."

"Cảm... cảm ơn!" Lãnh Tuyết cảm kích nói.

Tần Vũ không nói gì thêm, tiếp tục xông tới địa điểm giao chiến khác trong căn cứ, đây đã là con Quỷ Tướng thứ ba bị anh giết.

Quỷ Tướng rất lợi hại, bọn chúng có vũ khí trang bị đặc thù, có con thì mặc một chiến giáp màu máu, có thể miễn nhiễm phần lớn lực công kích của người tiến hóa, có con Quỷ Tướng như vừa rồi lại có đôi móng vuốt dài sắc bén tẩm độc, người tiến hóa cấp hai là Cổ kiếm giả như Lãnh Tuyết, có thực lực chiến đấu đã được coi là tương đối mạnh trong nhân loại, vẫn bị đánh bại, thì người tiến hóa bình thường dù đạt đến cấp hai cũng không phải là đối thủ xứng tầm của bọn chúng.

Nhưng những con Quỷ Tướng này so với Tần Vũ mà nói thì còn quá yếu, Tuyệt Không còn chẳng nhằm nhò gì, thì những con Quỷ Tướng này, bị Tần Vũ giết chết quá mức dễ dàng. Chỉ đơn thuần tấn công với Huyết Diễm trường thương, bảo vật cấp DD và kỹ năng chiến đấu gần đạt cảnh giới Tông Sư, là đã đánh tan phòng ngự của bọn chúng.

---

Ở một chỗ khác trong căn cứ.

“Rẹt!”

Một con Quỷ Tướng có thân hình mập mạp chộp lấy một người tiến hóa có vẻ mặt sợ hãi, sau đó nó xé thân thể người này ra làm đôi, giơ hai nửa thân thể lên trên đỉnh đầu, đợi máu tươi chảy xuống đầm đìa cả mặt. Con Quỷ Tướng lộ ra một vẻ hưng phấn tột độ.

"Gào!"

Tuy nhiên, vào lúc này, một tiếng gầm dữ dội của dã thú vang lên, một đôi móng vuốt phủ đầy vảy đen nhô ra khỏi cái bụng mập mạp của con Quỷ Tướng, sau đó thô bạo xé nó ra làm đôi, ban cho nó cái chết giống hệt người tiến hóa nó vừa giết trước đó.

“Gào!”

Con Quỷ Tướng trọng thương chẳng kịp kêu một tiếng, ngay tại chỗ tan biến thành làn khói, đôi móng vuốt phủ vảy đen kia là do hai cánh tay của Địch Thiếu Phong biến đổi thành, trên đó còn dính lại huyết dịch trong suốt của con Quỷ Tướng mập mạp. Khuôn mặt của Địch Thiếu Phong tràn đầy vẻ điên cuồng, anh ta lại rống lên một tiếng.

Địch Thiếu Phong vốn có một tính cách lười nhác, nhưng thật ra anh lại rất có tinh thần trọng nghĩa, điều này được thể hiện rất rõ sau khi anh ta chứng kiến những bóng quỷ hồn này giết chóc bừa bãi những người sống sót trong căn cứ. Anh ta đã có một phần tình cảm với nơi đây, với những con người đồng hương ở một nơi xa lạ, cùng sinh hoạt với nhau trong gần một tháng, anh ta trở nên điên cuồng, cực kỳ đáng sợ, đôi đồng tử đã xoay dọc, hẹp lại chuyển hoàn toàn sang màu vàng, và trồi lên trên đầu của Địch Thiếu Phong là một cặp sừng cong dài của ác quỷ. Còn chưa Dị Hóa hoàn toàn đã giết chóc Quỷ Khôi ở bốn phương tám hướng xung quanh!

Trong một căn phòng nhỏ tại căn cứ, Lý Nguy cau mày, trầm giọng nói: "Cú Ma, Lục Vân, Dương Cảnh Lăng, Lâm Phong, ra ngoài hỗ trợ mọi người đi, những người khác ở lại bảo vệ tôi là đủ rồi. Ở lại hết đây làm gì cho chật phòng."

"Dạ rõ!" Đám ba Chiến Thần Thịnh Cảnh Thành Cú Ma, Dương Cảnh Lăng, Lục Vân do dự một chút, sau đó lập tức đứng nghiêm dõng dạc nhận lệnh, bọn họ đã sớm chú ý tới tình huống bên ngoài căn phòng, nhưng một mực không đi ra ngoài chiến đấu, bởi vì bọn họ là thân vệ của Lý Nguy, việc lo lắng cho an toàn của Lý Nguy là nhiệm vụ quan trọng nhất đối với bọn họ, sau khi nhận lệnh cả ba nhanh chóng lao ra khỏi căn phòng.

Lúc này Lâm Phong mới lên tiếng: “Hãy để tôi ở lại bên cạnh ngài, dù sao là một người tiến hóa cấp hai tôi sẽ bảo vệ ngài chu toàn hơn.”

Qua cuộc chiến với đàn độc thú biến dị trong rừng Thông Đỏ, được mọi người dồn tài nguyên giúp tiến hóa, hiện giờ Lâm Phong cũng đã là người tiến hóa cấp hai với thực lực không hề kém cạnh ba người Chiến Thần, không chỉ vậy năng lực Không Khí của anh đã phát sinh dị biến, không còn giống với Lâm Phong trong kiếp trước của Tần Vũ, năng lực Không Khí cấp một đã tăng cấp và biến đổi thành năng lực Chân Không cấp hai vẫn thuộc hệ Tự Nhiên.