<< Cầu nguyệt phiếu đề cử bộ truyện để dịch giả có động lực dịch truyện nhanh hơn.>>
Thủ đoạn của Minh Linh không thể chỉ có chừng này.
“Tiểu tử, thực lực của ngươi không tồi.” Minh Linh tán thưởng.
"Vinh hạnh vinh hạnh! Không cần tán dương tao đâu!" Tần Vũ vừa cười vừa nói, đỡ lấy thanh đại loan đao của Minh Linh .
Tần Vũ có một loại cảm giác kỳ diệu, có thể đấu ngang tay một trận với Minh Linh, còn được nó công nhận và khen ngợi thực lực. Nói ra ở tận thế một trăm năm sau, liệu có ai tin!