Lúc này, phản ứng của hai nữ lại khác nhau.
Đôi mắt màu xanh lam của Sở Vân Vân quét quang, ngậm lấy sát khí lạnh lẽo: “Câm miệng cho ta!”
Vấn Thù Y lại quay đầu nhìn Sở Hi Thanh, nhoẻn miệng cười, giọng nói dịu dàng đến cực điểm: “Dừng thì dừng! Ta nghe Sở lang!’
Nàng bỗng nhiên lùi lại, tách khỏi mũi thương của Sở Vân Vân, rồi lại trốn sau lưng Sở Hi Thanh lần nữa.