“Chú con nhắn tin cho thím.” Trần Huệ nói: “Võ điện Tinh Không định ký hợp đồng với con. Con thấy sao?”
“Con chờ xem điều kiện của võ điện Tinh Không đã.” Lý Nguyên đặt cốc không xuống, suy nghĩ rồi nói: “Có điều, nếu sở võ đạo đồng ý tuyển sinh đặc biệt, thì con sẽ vào sở võ đạo.”
“Ừ. Tốt nhất là đi con đường tuyển sinh đặc biệt.” Trần Huệ rất vừa lòng với suy nghĩ của Lý Nguyên: “Tuyển sinh đặc biệt tương đương với đặt sẵn vé nhập học năm trường đại học top, sau khi tốt nghiệp còn được sắp xếp công việc, có khi còn được tuyển thẳng vào cục võ đạo thành phố.”
Trần Huệ làm giáo viên trường cấp hai nên hiểu khá rõ về tuyển sinh đặc biệt. Bà rất hi vọng Lý Nguyên đi con đường tuyển sinh đặc biệt.
Ở trong mắt bà, quốc gia tuyển sinh đặc biệt lại bao việc làm, chỉ cần không vào quân đội là sẽ an toàn hơn bên ngoài nhiều.
Còn nếu ký hợp đồng với võ điện thì tương lai khó mà nói được.
Thành viên võ điện phải xung phong liều chết ở tuyến đầu chiến trường Tinh Giới, tỷ lệ thương vong không hề kém với quân đội võ giả.
“Vâng, con nghe thím.” Lý Nguyên cười nói.
Cậu biết thím đang lo lắng cái gì. Cậu cũng có suy nghĩ của riêng mình.
Ba võ điện lớn là nơi tụ tập số đông võ giả, cũng là quần thể võ giả cường đại nhất, ngay cả quốc gia cũng không bằng.
Nếu nhìn từ góc độ tu hành võ đạo, lựa chọn võ điện sẽ tiến bộ rất nhanh, theo đó là sẽ phải chịu nhiều nguy hiểm hơn.
Còn đi con đường tuyển sinh đặc biệt từ sở võ đạo, có biên chế hành chính là kết quả tốt nhất trong mắt người nhà.
Đượcquốc gia dùng tài nguyên bồi dưỡng, tốc độ tiến bộ võ đạo cũng sẽ không kém.
…
Lúc Lý Nguyên đang tràn ngập mong chờ thì chuyện xảy ra tiếp theo lại hoàn toàn nằm ngoài dự đoán của cậu.
Ngoại trừ một ngày sau khi bước lên bảng Thiếu Niên Lam Tinh, võ điện Tinh Không liên hệ một lần với chú Lý Trường Châu, đến sau đó là không có tin tức gì nữa.
Không chỉ võ điện Tinh Không không có tin tức, mà sở võ đạo và võ điện Tinh Hỏa cũng không thấy bóng dáng đâu cả.
Không có bất cứ ai đến tìm cậu… Thời gian dần trôi qua, chớp mắt là đã hơn nửa tháng, đến trung tuần tháng Mười.
Dù Lý Nguyên có tính cách vững vàng thì cũng có chút hoang mang khi phải chờ đợi lâu ngày.
Trưa hôm nay, chú Lý Trường Châu gọi tới.
“Tiểu Nguyên.”
“Hôm nay chú Chung con lại gọi cho chú. Chú ấy cảm thấy ngại ngùng nên nhiều ngày rồi không có liên lạc. Chú ấy là người phụ trách ký hợp đồng trong võ điện.” Trong hình chiếu, Lý Trường Châu nói với vẻ nghiêm túc: “Chú ấy rất muốn ký hợp đồng với con.”
“Vâng.” Lý Nguyên gật đầu.
Chú Chung Thành và chú Lý Trường Châu là bạn thân nhiều năm, vậy nên có thể hiểu được khi chú Chung Thành muốn làm vậy.
“Chú ấy nói vấn đề của con nằm ở linh tính võ đạo. Chú ấy gửi đề nghị lên trên, đến lần xét duyệt thứ hai thì bị chặn lại. Hiện nay tầng lớp quản lý võ điện còn đang thảo luận.” Lý Trường Châu nhìn Lý Nguyên: “Trong hai ngày tới sẽ có kết quả.”
“Sẽ có kết quả trong hai ngày tới ạ? Bởi vì linh tính võ đạo?” Lý Nguyên hỏi lại.
Lại là vì linh tính võ đạo?
“Con đừng nản lòng. Chú Chung con nói là sẽ hết sức tranh thủ cho con.” Lý Trường Châu nói: “Là do hai chú cháu chúng ta suy nghĩ quá lạc quan. Cho dù không được thì con cũng đừng thất vọng.”
“Nhớ là không được lơ là tu luyện.” Lý Trường Châu dặn dò.
“Chú yên tâm đi, con tu luyện võ đạo không phải vì để ký hợp đồng trước thời gian với võ điện Tinh Không.” Lý Nguyên cười nói: “Đến khi ấy, bọn họ muốn ký, con chưa chắc đồng ý nữa đấy!”
Cuộc gọi kết thúc, trên mặt Lý Nguyên hoàn toàn không còn ý cười.
Cậu đứng trong phòng võ đạo 4011.
“Linh tính võ đạo?”
“Bởi vì chưa thức tỉnh linh tính võ đạo cho nên sở võ đạo và võ điện Tinh Hỏa đều không cho cơ hội?”
“Chắc là nếu không có chú Chung thì võ điện Tinh Không sẽ không cho một chút hi vọng nào.” Lý Nguyên nắm chặt trường thương: “Không có tu hành pháp cấp cao thích hợp là không có hy vọng trở thành võ giả cường đại hay sao?”
Dù là Lý Nguyên hay là Lý Trường Châu đều chưa từng nghĩ rằng tất cả chỉ là tính toán của võ điện Tinh Không.
Nói đến cùng cũng là vì không có võ điện Tinh Hỏa và sở võ đạo để so sánh.
“Vèo!”
Lý Nguyên chợt đâm thương ra, lực đạo khủng bố phát ra, gần như mang theo tàn ảnh, bóng thương biến ảo từng đợt, phát ra tiếng xé gió từ trong không khí.
Hai câu nhắc nhở đột nhiên hiện lên trong tầm nhìn của Lý Nguyên.
[Cảnh giới thương pháp của cậu từ 56% cấp ba tăng lên 57% cấp ba]
[Cấp bậc sinh mệnh của cậu từ cấp 6.8 lên cấp 6.9]
…
Ngày hôm sau, lúc gần mười giờ tối, Lý Nguyên đang ở trong phòng chợt nhận được cuộc gọi video.
“Là chú Chung!” Đôi mắt Lý Nguyên hơi sáng lên.
Cuộc gọi kết nối.
Ting~
Trong hình chiếu xuất hiện một người đàn ông trung niên tinh thần phấn chấn mặc đồ ở nhà.
“Chào chú Chung.” Lý Nguyên cười nói.
“Tiểu Nguyên.” Chung Thành cười ha ha: “Gọi điện thoại cho con muộn thế này, có làm phiền con không vậy?”
“Không ạ.”
“Vậy được rồi.” Chung Thành mặt mày mang theo ý cười, có chút cảm khái: “Nói cho con biết một tin tức tốt, đề nghị ký hợp đồng với con đã được duyệt rồi, là hợp đồng cấp D.”
“Duyệt rồi ạ?” Đôi mắt Lý Nguyên hơi sáng lên: “Cảm ơn chú Chung.”
Cậu đã chuẩn bị sẵn tâm lý là không được duyệt rồi.
“Không cần cảm ơn, là do bản thân con ưu tú.”
“Chín giờ sáng Chủ Nhật đến võ điện bàn điều khoản cụ thể.” Chung Thành cười nói: “Có vấn đề gì không?”
“Không thành vấn đề!”