TRUYỆN FULL

[Dịch] Cao Võ Kỷ Nguyên

Chương 63: Hợp đồng cấp B

“Cấp 6.9? Hơn ba tháng trước là cấp 6.0? Hơn một tháng trước là cấp 6.5? Tố chất thân thể của em ấy tăng nhanh vậy sao?” Hiệu trưởng Đàm Chấn Long cũng rất sốc.

Bởi vì Hứa Bác đề cử nhiều lần, tính cả hồ sơ tuyển sinh đặc biệt của Lý Nguyên, cho nên Đàm Chấn Long nhớ rất rõ về Lý Nguyên.

Nhưng mà, trong dự đoán của ông ta, thân thể Lý Nguyên nhiều lắm chỉ đạt đến cấp 6.6 thôi.

Nói đến cùng thì trong tình huống bình thường, tu luyện càng lâu thì tố chất thân thể sẽ tăng càng chậm.

“Hơn hai tháng, từ cấp 6.0 tăng lên cấp 6.5?”

“Hơn một tháng kế tiếp nữa, tăng lên 0.4 cấp?”

Vài vị phó hiệu trưởng và võ giả võ điện đều rất chấn động.

Tố chất thân thể 6.9 không đủ để khiến người ta giật mình.

Ở đây có rất nhiều người, ngoài đám học sinh Lý Nguyên ra thì những người khác gần như đều là võ giả.

Vài vị lãnh đạo trường học có tố chất thân thể thấp lắm cũng là cấp 9.8.

Ở thời đại này, võ giả nắm chức vị cao nhiều hơn người bình thường rất nhiều.

Dù đi so với học sinh, ví dụ như học sinh lớp tinh anh khối 12, có vài học sinh có tố chất thân thể cao hơn cấp 7.0, thậm chí Lâm Lam Nguyệt là người có tố chất thân thể mạnh nhất cũng đã đạt tới cấp 8.5.

Điều khiến người ta chấn động về Lý Nguyên chính là tốc độ tiến bộ của cậu.

Rốt cuộc thì mọi người ở đây đều biết Lý Nguyên chưa thức tỉnh linh tính võ đạo.

Chỉ tu luyện tu hành pháp cơ bản thôi mà tố chất thân thể cũng tiến bộ nhanh như vậy sao?

“Hay lắm!” Đôi mắt Hứa Bác hơi sáng lên.

Ông thường quan sát Lý Nguyên qua theo dõi, biết rằng tố chất thân thể Lý Nguyên tiến bộ không nhỏ, chỉ là không ngờ lại tiến bộ với tốc độ đáng sợ như vậy thôi.

“Lý Nguyên.” Giọng Hứa Bác vang như chuông: “Tiếp tục kiểm tra hai loại khác. Cố hết sức đi!”

“Vâng.” Lý Nguyên không ngốc. Cậu có thể nhìn ra được là mình biểu hiện rất tốt từ trong phản ứng của mọi người.

Hơn nữa, Lý Nguyên ý thức được rằng dù vị điện chủ kia đến từ võ điện nào thì đây cũng là một cơ hội của mình.

“Chắc hôm nay là ngày võ điện đến trường học khảo sát một lần trên một năm.” Suy nghĩ lướt qua trong đầu Lý Nguyên: “Có điều, trước đây võ điện chỉ khảo sát lớp tinh anh.”

“Cơ hội lần này là thầy Hứa tranh thủ cho mình.”

“Có nhiều lúc, cơ hội tốt chỉ có một hai lần mà thôi.”

Lý Nguyên không nghĩ thêm nữa, đi tới sân kiểm tra lực đấm, bày ra tư thế, điều chỉnh thân thể, sau đó vung quyền.

“Bịch!” Theo tiếng vang nổ ra, nắm tay đấm mạnh vào bao cát.

Trên màn hình trong sân kiểm tra lực đấm biểu hiện “454 kg (động tác đủ tư cách)”.

Sau khi kiểm tra lực đấm xong, Lý Nguyên điều chỉnh hơi thở, đi lên lối vào đường băng.

Đường băng kiểm tra dài 40m.

Ánh sáng trắng chiếu xuống từ trên không phòng học, chiếu vào đường băng kim loại màu đỏ sậm.

“Phì…”

Lý Nguyên hít thở sâu, dồn sức xuống hai chân, cả người chợt lao ra ngoài.

Vèo!

Lý Nguyên giống như một tàn ảnh, lao dọc theo đường băng, va chạm vào tường giảm xóc ở cuối đường băng.

Ting!

Trên màn hình một bên cuối đường băng xuất hiện số liệu “15.1m/s”.

“Tốc độ rất nhanh!”

“Có phải là máy kiểm tra sinh mệnh khí huyết kiểm tra sai rồi không?”

“Sao số liệu của Lý Nguyên lại cao như vậy?”

Từng câu bàn tán nhỏ tiếng vang lên. Các vị phó hiệu trưởng và năm vị võ giả võ điện đều có chút giật mình.

Vì sao bọn họ giật mình?

Vì số liệu lực đấm và số liệu bùng nổ tốc độ của Lý Nguyên đều đã vượt qua số liệu tiêu chuẩn về tố chất thân thể cấp 7.0 do liên minh thất tinh quy định.

Tiêu chuẩn cấp 7.0: 15m/s, lực đấm 450kg.

Trong trường hợp bình thường, số liệu cao hơn hoặc thấp hơn đều là rất bình thường.

Nhưng mà Lý Nguyên là trường hợp bình thường sao?

Không bình thường một chút nào!

“Hay lắm!” Hứa Bác và Đàm Chấn Long nhìn nhau, trên mặt hai người đều lộ ra vẻ tươi cười.

“Thầy Hứa, em kiểm tra xong rồi.” Lý Nguyên từ cuối phòng học đi lên giữa phòng học.

“Lão Vạn.” Hứa Bác nhìn về phía Vạn điện chủ.

“Đừng sốt ruột.”

Vạn điện chủ nở nụ cười là lạ, quay lại nhìn mấy người đứng sau: “Hình huấn luyện viên, các ông thấy sao? Đủ tư cách chưa?”

Năm vị võ giả võ điện nhìn nhau.

“Điện chủ.” Hình huấn luyện viên trầm giọng nói: “Thằng bé có thiên phú không tệ… có lẽ không khó để thành võ giả. Nhưng mà chưa thức tỉnh linh tính võ đạo… vẫn phải cân nhắc lại nếu muốn ký hợp đồng trước thời gian.”

Hình huấn luyện viên thấy được điện chủ và Hứa Bác khá thân thiết nên không từ chối một cách kiên quyết.

Có điều, người ở đây ai mà không khôn khéo, tất nhiên có thể nghe ra ý ngầm của Hình huấn luyện viên… là chưa đủ tư cách.

“Đừng sốt ruột, các ông xem thêm đi.”

Vạn điện chủ cười nói, sau đó nhìn về phía Hứa Bác: “Thiết Tháp, em học sinh kia của ông rất giỏi về kỹ nghệ võ đạo hả… kiểm tra thử xem…”

“Ông nhìn ra rồi hả?” Hứa Bác cười nói.

“Bình thường thì máy kiểm tra sinh mệnh khí huyết sẽ không bị lỗi.” Vạn điện chủ cười nói: “Em ấy có thể phát huy hơn mức người thường về lực lượng và tốc độ bùng nổ… chứng tỏ em ấy có năng lực khống chế thân thể cực cao, kình lực chắc là sắp đạt mức viên mãn rồi.”

“Nhìn tư thế đi đường của em ấy, có thể thấy quyền pháp cơ sở của em ấy cũng sắp viên mãn luôn rồi.”

“Tôi đoán kỹ nghệ võ đạo của em ấy là mạnh nhất trường các ông.” Vạn điện chủ nói một cách tự nhiên: “Đại khái là thuộc loại hạng nhất bỏ xa hạng hai.”

Hứa Bác và hiệu trưởng Đàm nhìn nhau cười.