Nhật Nguyệt Minh Đế vừa tiến tới vừa quan sát mọi thứ trong Dược Cốc. Sống hơn mười lăm triệu năm, lão không mấy tò mò về xung quanh, chỉ nhìn qua loa.
Cảm nhận được ánh mắt của Cơ Tiêu Ngọc, lão quay đầu nhìn lại. Khi bốn mắt chạm nhau, lão nở một nụ cười.
Còn Cố An đứng sau Cơ Tiêu Ngọc thì bị lão phớt lờ.
Nhật Nguyệt Minh Đế bước nhanh hơn, đến trước mặt Cơ Tiêu Ngọc, chắp tay nói: “Bệ hạ, lâu ngày không gặp.”
“Bệ hạ?” Cố An thầm tò mò nhưng cũng thở phào nhẹ nhõm. “Là tìm Cơ Tiêu Ngọc! Không phải tìm ta là tốt rồi!”