Cơ Tiêu Ngọc chìm trong hồi ức, giọng nói thoáng chút bâng khuâng.
Cố An không nhịn được hỏi: “Ta luôn tò mò, ngươi và Cơ gia có quan hệ gì, sao kiếp này lại sinh ra ở Cơ gia?”
Cơ Tiêu Ngọc nghe vậy liền nhíu mày.
Cố An chờ đợi câu trả lời của nàng.
Một lúc sau, Cơ Tiêu Ngọc mới lên tiếng: “Cơ gia do một nghĩa tử của ta sáng lập. Ta chỉ nhớ hắn chết thay ta, trước khi chết nhờ ta chăm sóc con cháu hắn. Đó là chuyện xảy ra hơn hai mươi triệu năm trước, sau đó mới có Cơ gia.”