Thẩm Chân vẽ dáng vẻ Thiên Linh Thần hàng yêu trừ ma, còn Cố An lại vẽ cảnh Cơ Tiêu Ngọc tu luyện.
Thẩm Chân liếc nhìn Cố An, hừ nhẹ: “Xem ra ngươi thật sự nhớ tam tiểu thư của mình, sao không vào luân hồi tìm nàng?”
Cố An đáp: “Nàng không ở trong luân hồi.”
Thẩm Chân không hứng thú với Cơ Tiêu Ngọc, thấy hắn nói vậy cũng không dây dưa, nàng chuyển sang hỏi: “Ngươi xem bức tranh của ta, có vẽ ra được tiên tư của hắn không?”
Đại đạo nhân quả của nàng ngày càng mạnh, dù tu vi kém xa Thiên Linh Thần, nhưng vẫn có thể vẽ ra quá khứ của Thiên Linh Thần, hơn nữa Cố An biết Thiên Linh Thần hoàn toàn không phát giác ra việc này.