Trong phòng.
Trình Trí Viễn nằm rạp trên mặt đất, tóc tai rối bù, gương mặt xanh mét, bả vai truyền đến đau đớn khiến cho cả hắn run rẩy dữ dội. Hắn dùng một tay còn lại ôm lấy miệng vết thương, muốn vận dụng thần lực nhưng lại không có cách nào tụ tinh hội thần. Một thân thần lực đều bị Từ Lạc đạp tan, xương sườn trong ngực càng gãy hết, muốn đứng cũng không đứng nổi.
- A —— tay của ta! Từ Lạc!!! Sư phụ ta là Long Ngọc Sơn Quân, hắn nhất định sẽ không buông tha cho ngươi!
Trình Trí Viễn gào thét:
- Tất cả tu sĩ Thần miếu Thương Châu chúng ta sẽ không buông tha cho ngươi! Ngươi chờ đó!