Kẻ tới là một nam tử trung niên, mặc áo đen, dắt theo một con lừa què, bên hông đeo một thanh trường đao, nhìn qua là biết bộ khoái.
Trên núi gió tuyết lớn hơn dưới chân núi rất nhiều, hắn mặc không đủ ấm, dù đang leo núi nhưng cũng rét đến mức môi thâm tím, lông mày cùng tóc đều đóng băng, đế giày cũng bị băng tuyết bồi đắp dày cộm, trên người hắn và con lừa đều phủ đầy tuyết trắng.
Bộ khoái vừa đi vừa đưa mắt nhìn quanh.
Thấy Lâm Giác mặc đạo bào, cùng với sắc đỏ rực rỡ giữa trời băng tuyết, hắn không khỏi ngẩn ra, sau đó run rẩy chắp tay hỏi: "Xin hỏi nơi này có phải Phù Khâu phong? Phù Khâu quán?"
"Đúng vậy."