Lúc Giang Phong chào hỏi bạn học cũ, đám người Vũ Bình Hồ cũng không nhịn được, nhìn ông cụ tiều tụy lại quen thuộc nằm ở trên giường bệnh, run giọng nói: "Thầy Tô, bọn em tới thăm thầy!"
Ánh mắt thầy Tô vốn đang nhìn Giang Phong. Bạn học của cháu trai còn đặc biệt chạy tới bệnh viện thăm ông, đúng là có tâm.
Chờ tới khi nghe được đám người Vũ Bình Hồ gọi thầy Tô, ông mới nhìn về phía đám người Vũ Bình Hồ bên cạnh Giang Phong. Mới đầu, ông còn không nhận ra người tới là ai. Chờ tới khi nhìn kỹ, ông không khỏi thất thanh nói: "Em là Vũ Bình Hồ à?"
Vũ Bình Hồ bước tới, đỡ thầy Tô ngồi dậy, vẻ mặt kích động nói: "Là em, thầy Tô, em và các em khóa sau cùng tới thăm thầy."
Thầy Tô nhìn về phía bốn người còn lại, sau đó lần lượt gọi tên của bọn họ. Đây đều là học sinh nghèo khó được ông giúp đỡ từ hai mươi mấy năm trước. Bọn họ đột nhiên cùng tới đây thăm ông, làm trong lòng ông vô cùng kích động.