Thứ hai, số hai là Thánh nữ Thiên Tông? Ừm, nghĩ lại cũng hợp lý, vì trong các hệ thống lớn, giỏi nuôi quỷ ngự quỷ ngoài Vu Thần Giáo, thì chỉ có Đạo Môn.
Hắn đã từng ôm hy vọng rằng, nữ quỷ này là do Vu Thần Giáo phái tới, nhưng mà thế sự luôn không như ý muốn.
Cuối cùng, tài nuôi quỷ của số hai kém quá đi. Đây mà là nuôi quỷ sao? Đây là nuôi kẻ phản bội. Hắn còn chưa lấy "gậy to" ra phục vụ, ả ta đã đầu hàng rồi.
"Ngươi trung thành ghê nhỉ." Hứa Thất An giễu cợt.
"Ta hồng nhan bạc mệnh, tuổi còn trẻ đã chết, làm quỷ, đương nhiên phải yêu quý sinh mạng rồi." Tô Tô than thở, đôi mắt linh động khẽ đảo, bổ sung thêm:
"Lúc ta chết, ta vẫn còn thân xử nữ đó."
Sau đó thì sao? Vì không nếm được mùi vị của nam nhân, nên oán khí không tiêu, thành "Mị" à ? Hứa Thất An lại hỏi:
"Thánh nữ Thiên Tông, sao lại thành Phi Yến nữ hiệp, sao lại tới Vân Châu trừ phiến loạn?"
"Thiên Tông tu chính là thiên đạo, muốn đạt được tới cảnh giới cao thâm, phải Thái thượng vong tình. Cái gọi là muốn xuất thế, thì phải nhập thế trước. Để có thể nhìn thấu hồng trần, chủ nhân phụng sư mạng xuống núi lịch lãm."
Sau đó du thành hiệp can nghĩa đảm, ai nghe thấy cũng phải giơ ngón cái lên nói một tiếng "Hay!" cho Phi Yến nữ hiệp? Không biết đám trưởng bối Thiên Tông sau khi biết, có tức hộc máu không.
"Phụt!" Hứa Thất An không nhịn được, cười ra tiếng.
Hắn cảm thấy từ trên xuống dưới cả người số hai là nguyên một cái ổ phiền phức.
Nữ quỷ giận liếc hắn, "Gia, còn muốn hỏi cái gì nữa không? Hỏi xong rồi thì thả nhân gia ra đi."
"Có phải Chu Mân do Dương Xuyên Nam giết không?"
"Nhân gia không biết."
"Số hai có tham gia vào chuyện đó không?"
"Cái này thì nhân gia biết, khẳng định là không, nhân gia luôn ở bên cạnh chủ nhân mà."
Lời của Tô Tô không có chứng cớ, nhưng Hứa Thất An tin nàng ta. Từ những lần nói chuyện trong nhóm Địa Thư cho thấy, số hai là một đồng bạn có chính nghĩa, nhân phẩm đáng tin cậy.
Chỉ là, Đô Chỉ Huy Sứ Dương Xuyên Nam là sói hay là lương, thì phải chờ kiểm chứng.
"Tu vi của Lý Diệu Chân."
"Ngũ phẩm."
Ngũ phẩm Đạo Môn là cái gì ta? Hứa Thất An gật đầu, "Nàng sai ngươi tới sắc dụ ta, sau đó định làm gì tiếp? Ý ta là mặt kia đó, cũng dùng ảo thuật mê muội ta hả?"
Tô Tô bày vẻ mặt “nam nhân đều hiểu”, cười hì hì: "Công tử à, thân xác của nhân gia đã chôn thành đất từ lâu, không bồi ngươi vui vầy nước được đâu. Nhưng mà có thể phụ thân lên người nữ tử nha, nếu ở trên đường ngài vừa ý phụ nhân nhà nào, chỉ cần ra lệnh một tiếng, ta sẽ phụ ngay vào người nàng ta tới liền, hắc hắc hắc."
"Ta không phải người như vậy." Hứa Thất An trầm giọng: "Còn nữa, quan hệ của nàng ấy với Dương Xuyên Nam là như thế nào?"
"Mấy tháng trước, Đô Chỉ Huy Sứ và chủ nhân từng cùng trừ phiến loạn, giao tình cực tốt."
Không còn là tay mơ trong chốn quan trường, Hứa Thất An đoán ra ngay mục đích thực sự của Dương Xuyên Nam khi trừ phiến loạn —— vượt qua kinh sát.
"Một vấn đề cuối cùng."
"Công tử mời nói."
"Có hứng thú đi theo ta không?" Hứa Thất An nói xong, giải thích: "Có được vui vầy nước hay không không phải là ý chính, ý chính là khả năng phụ thân của ngươi không tệ."
Tay áo Tô Tô phất lên, bày ra điệu bộ binh sĩ hiên ngang: "Ta nguyện ý đi theo công tử, thỉnh công tử gỡ phong ấn."
"Rất tốt!" Hứa Thất An cầm nắp bầu rượu lên: "Sau này ngươi đi theo ta, bầu rượu này chính là nhà của ngươi."
"Công tử, thỉnh gỡ phong ấn ra đi… Công tử, công tử là nam nhân thối, sớm muộn bà đây sẽ ép khô ngươi."
Nắp bầu đậy lại, tiếng Tô Tô biến mất, âm khí trong phòng cũng tiêu tán không còn một mống.
Kinh thành, nha môn Đả Canh Nhân.
Ánh mặt trời ấm áp, Ngụy Uyên mặc áo xanh dựa vào bàn nhìn thư tín trong tay, sáu kim la Nam Cung Thiến Nhu, Trương Khai Thái cúi đầu đứng ở trong phòng, không nói một lời.
Ngụy Uyên không ngẩng đầu lên, nhàn nhạt nói: "Xem ra cuộc sống ở kinh thành an nhàn quá, mười hai mật thư mật báo từ đông bắc truyền về đều bị người Vu Thần Giáo chặn mất rồi.
"Đám kim la các ngươi huấn luyện cấp dưới như nào vậy? Nếu ở kinh thành rảnh rỗi quá, biên ải vừa vặn cần các ngươi."
Đại hoạn quan dù đang trong lúc giận đùng đùng, cũng vẫn mang tư thái vân đạm phong khinh, cứ như trên đời không có gì có thể khiến cho ông thất thố.
Sáu kim la cúi đầu không đáp, đứng ngoan ngoãn trước mặt Ngụy Uyên như trẻ con làm sai, không dám giãi bày, không dám nói lời nào.
"Cộp cộp cộp"
Cầu thang vọng lên tiếng bước chân, một quan lại hai tay nâng bao thư, vội vã đi vào, dừng trước bàn, khom người:
"Ngụy Công, có mật thư gấp từ Vân Châu truyền về."
Dịch đường (đường đưa thư của trạm dịch) của Đại Phụng phát đạt, ngoài vận chuyển bằng ngựa, còn sử dụng một loại kỳ thú gọi là Hỏa Vũ Thú để chuyển thư. Loại thú này có xuất xứ từ Nam Cương, thuộc yêu tộc, tính tình ngoan ngoãn, chạy rất nhanh.
Có thể dễ dàng ngày đi ngàn dặm.
Nhưng năng lực sinh sản không mạnh, nuôi lại rất tốn tiền, nên không thông dụng, chỉ dùng để truyền thư cho trạm dịch.
Ngụy Uyên lấy dao rọc bì thư, mở thư ra, tập trung đọc.
Mật thư này là của Khương Luật Trung đưa tới, báo với Ngụy Uyên, đoàn người Tuần phủ đã đến biên giới Vân Châu. Trong thư có nhắc tới việc họ mới vừa vào Vân Châu không lâu, đã cơ duyên xảo hợp cứu ngoại phòng Dương Oanh Oanh của Chu Mân, lấy được manh mối vô cùng quan trọng.
Sau đó, cuối thư nhắc tới một chuyện:
"Hứa Thất An đã đang trùng kích Luyện Thần Cảnh, ngày tấn thăng hẳn sắp tới rồi. Có điều, ty chức phát hiện hắn đang đồng thời tu hành hai Quan Tưởng Đồ khác nhau. Một cái đến từ nha môn, không biết có phải do Ngụy Công cho không? Cái thứ hai là Phật Môn Sư Tử Hống, cả hai đều đã tu luyện được thành tựu nhất định.
"Ty chức có một chuyện không hiểu, thỉnh Ngụy Công giải thích nghi hoặc giúp. Ty chức nhớ, võ phu Luyện Khí Cảnh trước khi tấn thăng Luyện Thần Cảnh, chỉ quan tưởng một loại đồ đã là cố gắng hết sức, bởi vì cường độ của Nguyên Thần là có hạn, nếu quan tưởng một lúc nhiều loại đồ lục, sẽ gây ra xáo trộn, khiến tinh thần bị hỗn loạn.
"Ty chức năm đó cũng phải bước vào Luyện Thần Cảnh một thời gian dài, mới dám quan tưởng một lúc nhiều loại đồ lục. Các kim la còn lại trong nha môn cũng là như vậy, vậy tại sao Hứa Thất An lại có thể một mình đặc biệt như thế, lại có thể ngay khi đang còn ở Luyện Khí Cảnh mà đã quan tưởng hai loại đồ lục khác nhau? Chuyện như này ty chức chưa nghe thấy bao giờ, không thể nào tin được, cũng không nói chuyện này ra ngoài."
Hứa Thất An đã đang trùng kích Luyện Thần Cảnh! Hứa Thất An đang quan tưởng hai loại đồ lục cùng một lúc! Ngụy Uyên vốn núi có lở trước mặt cũng không đổi sắc, vậy mà mắt cũng khựng lại.
Sáu kim la đều nhận ra cảm xúc của Ngụy Uyên biến hóa, vội vã ngẩng đầu lên, nhìn một cái liền lạnh người, như lâm đại địch.
Mật thư này, e là có tin tức trọng đại gì đó, hơn nữa còn không phải là chuyện tốt.
Nếu không, Ngụy Công đã không thất thố như vậy.
Họ chợt nghe thấy Ngụy Uyên thở ra một hơi dài, giọng vừa như than thở vừa như cảm khái:
"Còn chưa tới hai tháng!"