TRUYỆN FULL

[Dịch] Đại Phụng Đả Canh Nhân

Q2 - Chương 428: Đồng đội làm người ta an tâm (1)

"Đại mộ?"

Hứa Thất An nghe vậy, nghiêng đầu nhìn về phía nam dãy núi, trong đêm tối, dãy núi lặng lẽ nằm đó, vây quanh bọn họ, lồi lõm như một đóa sen nở.

Nhưng chỉ nhìn một chút mà thôi, Hứa Thất An chẳng biết gì về phong thủy thu mắt về, nhưng phát hiện Kim Liên đạo trưởng và Sở Nguyên Chẩn, và cả Hằng Viễn đều vẫn đang nhìn hết sức nghiêm túc và chăm chú.

So với họ, căn cơ của mình còn quá mỏng, hay do hệ thống võ phu quá hạn chế, không có nội dung về phong thủy? Không đúng, xem phong thủy không phải sở trường của Thuật sĩ à?

Nghĩ tới đây, Hứa Thất An mở miệng hỏi: "Các ngươi, xem hiểu phong thủy của dãy núi kia à?"

Kim Liên đạo trưởng thu mắt về: "Không hiểu."

Sở Nguyên Chẩn và Hằng Viễn đi theo lắc đầu.

Không hiểu mà các ngươi còn nhìn nghiêm túc như vậy, người nào cũng giả trâu bò còn gớm hơn ta! Khóe miệng Hứa Thất An giật một cái, sau đó thấy Kim Liên đạo trưởng cau mày:

"Dù không biết phong thủy, nhưng địa mạch thì cũng có biết một hai, cho dù dãy núi kia là phong thủy bảo địa, thì cũng chưa hẳn là có đại mộ được."

Đúng vậy, đạo trưởng nói có lý, thầy phong thủy chỉ có thể nhìn phong thủy, chẳng lẽ ngay cả dưới đấy có mộ cũng thấy được sao? Hứa Thất An nhìn về phía Chung Ly.

"Đại mộ đã bị người ta quật mở, khí âm uế trùng tiêu." Trong mắt Chung Ly lóe thanh quang, vừa nhìn địa thế, vừa nói:

"Trạng như hoa sen, chủ phong nhắm hướng đông, tiếp nạp tử khí, phía sau là một con sông, chắc hẳn dưới lòng đất có dòng nước ngầm, dưới đáy có nước đen bồi bổ, là địa thế tam hoa tụ đỉnh. Nếu trong núi còn có mỏ sắt, vậy thì ngũ hành đều đủ."

Ngũ hành đều đủ á? Hứa Thất An thầm nghĩ, buột miệng hỏi: "Nên?"

"Chọn trúng được nơi phong thủy bảo địa này, người trong mộ nhất định không phải người phàm tục." Chung Ly nói.

"Thật ra ta rất tò mò, ngoài Thuật sĩ, những hệ thống còn lại đều không biết phong thủy, nếu như vậy, mộ này là ai chọn?" Hứa Thất An gãi đầu.

Chung Ly có hỏi tất đáp, "Ngoài Thuật sĩ, Vu sư cũng biết một chút về phong thủy, Đạo Môn cũng hiểu biết một ít."

Thuật sĩ thoát thai khỏi hệ thống Vu sư, Vu sư hiểu một chút da lông thì hiểu được, nhưng, sao ngay cả Đạo Môn cũng biết phong thủy? Hứa Thất An không nhịn được quay qua nhìn Kim Liên đạo trưởng.

Những người còn lại cũng quay qua nhìn.

Kim Liên đạo trưởng lắc đầu: "Địa Tông không học loại vật này, nhưng Thiên Tông và Nhân Tông thì có coi qua một chút. Nói chính xác là, Thiên Tông khi tu hành đến cảnh giới cao thâm, đồng hóa với thiên địa, cảm ứng vạn vật, nên tự động có được loại năng lực này.

"Nhân Tông tu hành, nghiệp hỏa triền thân, phải phụ thuộc vào đế vương, nên họ chủ động nghiên cứu phương diện phong thủy này, nhưng không tinh thông được bằng Thuật sĩ."

Viện trưởng Triệu Thủ từng nói với mình, vật tương quan với khí vận có ba loại: Nho Gia, Thuật sĩ, triều đình! Đúng là Nhân Tông tu hành phải phụ thuộc vào đế vương, nhưng tại sao lại không được liệt vào trong nhóm này? Hứa Thất An thầm nghĩ.

Chung Ly nói tiếp: "Trong mộ này có bảo vật khác thường, nhưng cũng đi đôi với đại hung."

Nàng nhìn chằm chằm về phía nam, dáng vẻ kiêng kỵ.

Hứa Thất An và các thành viên Thiên Địa hội trao đổi ánh mắt với nhau, Kim Liên đạo trưởng lắc đầu: "Tìm người trước đã, chuyện xuống mộ sau này hãy nói."

Tìm được số năm trở lại kinh thành, là coi như xong.

Hằng Viễn liếc Chung Ly, vuốt cằm: "Người mất đã mất, không nên quấy nhiễu người ta nữa."

Sở Nguyên Chẩn bày tỏ tán thành, "Hơn nữa chúng ta chuẩn bị không đầy đủ, chuyện xuống mộ cần thảo luận kỹ hơn."

Ý chí cầu sinh của mọi người đều rất mạnh, đều là đồng đội làm người ta yên tâm, không có chuyện ép buộc lẫn nhau, Hứa Thất An rất vui vẻ và yên tâm.

Làm sao để tìm người, mọi người bàn bạc một hồi, quyết định ra tay từ ba hướng.

Một, Hứa Thất An lợi dụng thân phận Đả Canh Nhân, điều động quan sai quan phủ, dân binh hương trấn lục soát.

Hai, Kim Liên đạo trưởng và Sở Nguyên Chẩn dùng ngự kiếm phi hành, phụ trách tìm kiếm các trấn và chòm xóm chung quanh chủ thành.

Ba, Hằng Viễn đại sư vào trong thành tìm nhân sĩ giang hồ, hỏi thăm bách tính tình hình trong thành.

"Số năm là người Nam Cương, có vẻ ngoài đặc thù rất rõ, dáng người xinh xắn tươi tắn, chỉ cần nhìn thấy, thế nào cũng sẽ nhớ." Kim Liên đạo trưởng nói.

Dáng người xinh xắn tươi tắn. Hứa Thất An móc ví ít bạc vụn, đưa cho Hằng Viễn đại sư: "Tìm người hỏi thăm, cách thức tốt nhất là bạc, thứ hai là quả đấm, Hằng Viễn đại sư có thể tiến hành song song."

Hằng Viễn nhận lấy bạc, gật đầu.

Tương Châu gồm có tám châu, mười sáu quận huyện, chủ thành là Tương Thành, dân số hơn năm trăm ngàn, tuy không bằng được kinh thành, nhưng cũng thuộc hạng thành lớn nhất đẳng.

Trời vừa sáng, Hứa Thất An dẫn Chung Ly vào thành, trên đường chỉ có những gian hàng mưu sinh, những người phải dậy sớm làm việc, người dân thường vẫn còn chưa rời khỏi giường.

Nhưng những nơi chuyên về giải trí như thanh lâu và câu lan lại mở cửa rất sớm.

Khách đến đây chơi há miệng ngáp đi ra, run lập cập tản đi trong làn gió lạnh sớm mai.

Không biết câu lan ở Tương Thành so với kinh thành thì thế nào, tiểu khúc có dễ nghe không, thiếu nữ có mặn mà không… Hứa Thất An hỏi người đi đường đường tới phủ nha, lòng dạ sắt đá ném thanh lâu và câu lan lại sau lưng.

Vào phủ nha, nhờ lệnh bài ngân la, gặp được Tri phủ Tương Châu.

Tri phủ này là một người trung niên họ Lý bụng phệ, ông ta khách khí tiếp đãi Hứa Thất An.

Hứa Thất An uống trà: "Bổn quan muốn tìm một thiếu nữ đến từ Nam Cương, rất trẻ tuổi, xinh đẹp như hoa, vẻ ngoài rất đặc thù rất dễ nhận diện. Hy vọng Lý tri phủ phát động nhân viên đi tìm giúp.

"Một khi có tin tức, lập tức phát thông báo ở cửa thành, Bổn quan nhìn thấy, nhất định sẽ tìm tới."

Lý tri phủ gật đầu: "Hứa đại nhân yên tâm, Bổn quan nhất định làm theo."

Hứa Thất An hài lòng uống một hớp trà, hỏi tiếp: "Địa giới Tương Thành dạo này có xảy ra chuyện gì dị thường không? Hoặc là, có nhân vật cổ quái nào đánh nhau quanh đây không? "

Lý tri phủ suy nghĩ một chút, lắc đầu: "Không có."

Hứa Thất An đi rồi, Lý tri phủ gọi Đồng Tri tới, nói chuyện cho hắn nghe.

"Đây không phải là mò kim đáy biển sao? Tuy nói nhân sĩ Nam Cương dáng ngoài có nét đặc thù rõ ràng, nhưng Tương Thành lớn thế này, làm sao mà tìm."

Đồng Tri nghe đây là chuyện nhọc công cực khổ mà chẳng được gì, có ý muốn từ chối.

Lý tri phủ khoát tay: "Ngân la kinh thành tới, không thể từ chối được, ngươi đi làm qua loa cho có một chút là được."

Nói xong, ông ta chợt nhướng mày: "Ngân la Hứa Thất An. Luôn cảm thấy cái tên này nghe quen quen. Ngươi đi lấy thư báo hôm qua triều đình gởi tới cho ta xem."

Hôm qua phủ nha nhận được một thư báo do triều đình phát tới, nói về trận đấu pháp giữa Ty Thiên Giám và Tây Vực Phật Môn chúng ta đại thắng, phân phó các châu các phủ thông cáo việc này dán ra ngoài, để cho tất cả mọi người đều biết.

Cầm thư báo, Lý tri phủ chăm chú đọc kĩ, sững mắt nhìn vào một dòng chữ thật lâu không nói: Ngân la Hứa Thất An thay mặt Ty Thiên Giám đấu pháp.

Thật là tôn đại thần này tới! Lý tri phủ nhìn về phía Đồng Tri, trầm giọng: "Chuyện này, ngươi liền lập tức đi làm ngay, cần phải tận tâm tận lực."

Ông ta gõ gõ ngón tay vào thư báo, "Ngân la mới rời đi kia, chính là đại nhân vật ở trong thư báo."

"Hạ quan nhất định làm hết toàn lực." Đồng Tri không ngừng gật đầu.

Mặt trời dần lên cao, Hứa Thất An dẫn Chung Ly đi loanh quanh trong thành mấy vòng, chuyên chọn những nhân sĩ giang hồ để hỏi thăm, nhưng không thu hoạch được gì.

"Theo lý thuyết, nếu số năm thật gặp phải yêu đạo Địa Tông, e là nàng ấy sẽ dữ nhiều lành ít, hoặc là bị bắt.

"Kim Liên đạo trưởng dẫn chúng ta tới tìm người thế này không phải là mò kim đáy biển sao. Trừ phi ông ấy cho là số năm chạy thoát được khỏi tay yêu đạo Địa Tông.

"Lúc này mới dẫn chúng ta qua tới, lần theo dấu vết tìm số năm. Như vậy, trong địa phận Tương Thành nhất định sẽ còn lưu lại dấu vết chiến đấu. Theo tình hình ta tìm hiểu được ở phủ nha, nếu có người nhìn thấy một trận chiến kịch liệt như vậy, hẳn đã sớm báo quan, phủ nha không thể nào không biết.

"Dĩ nhiên, không loại bỏ khả năng Lý tri phủ giấu giếm không báo, nhưng ta đã hỏi dò trong thành hồi lâu, không ai nghe nói có kỳ văn dị sự, phải biết là, miệng dân chúng chính là đường dây truyền bá tin tức nhanh nhất. Thôi, vẫn là đi câu lan nghe khúc đi."

Hứa Thất An nghĩ xong, dẫn Chung Ly vào câu lan.

"Hỏi dò hơn nửa ngày, đói khát cả rồi, chúng ta vào đây nghỉ ngơi một chút, uống miếng nước ăn gì đó." Hứa Thất An nói thế.

Chung Ly do dự một chút, rồi thuận ý đi vào theo.

"Mời khách quan vào trong."

Sai vặt của câu lan nhiệt tình chào đón, dẫn Hứa Thất An và Chung Ly đi vào đại sảnh.

"Kiếm một nhã gian tốt trên lầu hai, chuẩn bị rượu và thức ăn, trái cây."

Hứa Thất An búng tay, bắn ra một mẩu bạc vụn, giọng thuần thục như đi tới quán quen, nói với bà chủ: phòng cũ, kêu số hai với số năm tới, tối nay tôi dẫn hai người đó lên đài.

Sai vặt kia quan sát Chung Ly một hồi, nở nụ cười mập mờ: "Vậy mời khách quan trên lầu."

Thường thì, dẫn nữ nhân vào câu lan như này, có nghĩa chỉ thuần túy là đi nghe khúc coi hát, nhưng đôi khi cũng có ngoại lệ, là mang nữ nhân vui vẻ bên ngoài đến câu lan chơi.

Loại nữ nhân này phần lớn lai lịch bất chính, không thể đưa về nhà, nên mới tới câu lan.

Vị khách quan này nhìn tuấn tú phi phàm, không ngờ lại thích dạng nữ tử lôi thôi lếch thếch như này. Sai vặt thầm nghĩ, tay chân rất nhanh nhẹn, dẫn Hứa Thất An lên lầu hai, đẩy cửa một gian nhã thất.

"Người các ngươi muốn tìm là ai?" Chung Ly vừa ăn, vừa khẽ hỏi.

"Là thành viên của một tổ chức bí mật, tổ chức đó do Kim Liên đạo trưởng của Địa Tông lập ra."

Hứa Thất An không sợ công cụ hình người làm lộ tin tức ra ngoài.

Chung Ly tiếp tục nhai, Hứa Thất An vẫn không thấy được mặt nàng, chỉ lúc nàng ăn gì đó, mới nhìn thấy cái miệng nhỏ nhắn đỏ thắm, hình dáng đôi môi rất là đẹp.

"Nguyên thần của ông ta không lành lặn." Chung Ly đột nhiên nói.

"Nghĩa là sao?" Hứa Thất An sửng sốt.

Chung Ly không trả lời: "Như cô nương chơi thân với ngươi ở Giáo Phường Ty, nguyên thần và cơ thể không hòa hợp với nhau."

Hứa Thất An trầm mặc một hồi lâu, sau đó gật đầu, lấy giọng bình thường "Nga" một tiếng.

"Pháp bảo trong tay các ngươi đó chính là Địa Thư?" Chung Ly lại hỏi.

Hứa Thất An gật đầu.