TRUYỆN FULL

[Dịch] Đại Phụng Đả Canh Nhân

Q1 - Chương 223: Suy luận (2)

Rất nhanh, trong thư phòng chỉ còn Khương Luật Trung, Hứa Thất An và hai vị đại nhân.

"Tuần phủ đại nhân, Nghiêm Giai này chắc chắn là sợ tội tự sát, án này không liên quan tới bổn quan." Dương Chuyển Vận Sứ giải thích một tràng, vội vã phủi sạch liên can.

Trương Tuần phủ mặc kệ ông ta, nhìn Hứa Thất An: "Hứa Ninh Yến, ngươi xem thật kỹ xem."

Dương Chuyển Vận Sứ không khỏi nhìn qua Hứa Thất An, nhưng nhanh chóng không để ý nữa, lo tiếp tục giải thích với Trương Tuần phủ, không ngừng tố khổ, chứng tỏ mình trong sạch.

"Vết máu ngưng kết thành khối, vừa mới chết không lâu, trước khi chúng ta vào phủ." Khương Luật Trung nói.

"Hẳn là lúc chúng ta tiến vào nha môn thủy vận." Hứa Thất An gật đầu.

Hắn xem xét thi thể Nghiêm Giai. Vết thương rõ ràng như thế, không cần phải khám nghiệm tử thi thêm, chính là bị cắt đứt động mạch cổ mà chết.

Xem thi thể xong, Hứa Thất An theo thường lệ kiểm tra từng ngóc ngách thư phòng, tìm khả năng tồn tại dấu vết để lại.

Toàn bộ quá trình chỉ chừng năm phút, Hứa Thất An thở dài: "Tuần phủ đại nhân, hắn là bị giết, không phải sợ tội tự sát."

Trương Tuần phủ vuốt cằm: "Làm sao biết?"

Chuyển Vận Sứ đang lải nhải cũng ngừng bặt, quay qua nhìn.

"Khi động mạch cổ bị cắt đứt, người ta bị thiếu dưỡng khí theo bản năng cầu sinh sẽ giãy giụa, chứ không ngồi thành như vậy. Đương nhiên, nếu chỉ có thế mà đoán hắn bị giết thì còn chưa đủ." Hứa Thất An nói:

"Nghiêm Giai là thuận tay trái đúng không?"

Dương Chuyển Vận Sứ sững sờ: "Làm sao ngươi biết?"

"Ngón giữa tay trái của hắn có lớp chai dày, là do cầm bút quanh năm tạo ra. Người bình thường là bị lớp chai ở ngón giữa tay phải, nên ta đoán hắn là thuận tay trái.

"Các ngươi lại nhìn vào vết thương trên cổ, trái sâu phải cạn, cầm dao bằng tay phải mới tạo ra được vết tích như thế."

Thần nha! Chuyển Vận Sứ khiếp sợ nhìn Hứa Thất An, trong mắt không còn sự khinh thường. Chưa tới nửa nén hương đã tìm ra manh mối, phỏng đoán ra nguyên nhân gây tử vong.

Đối với một người không giỏi về phá án như Chuyển Vận Sứ, thế này quả thực là làm người ta phải vỗ bàn khen hay.

Lợi hại! Đây là lần đầu tiên Trương Tuần phủ tận mắt nhìn thấy khả năng phá án của Hứa Thất An dù ông đã từng được nghe thấy. Dù chốn quan trường kinh thành truyền tai nhau thế nào về sự tích của đồng la nhỏ này, thì giữa nghe nói và nhìn thấy vẫn là hai việc khác nhau.

Nhưng mà cũng không làm được gì, không tạo được tác dụng đột phá gì cho điều tra vụ án. Nghiêm Giai chết vì bị cắt yết hầu, không màu mè như bị Vu sư giết người trong mộng, nhưng chính phương pháp đơn giản thô bạo mà ai cũng có thể làm được này, mới lại khiến người ta khó mà tập trung được hung thủ. Không có camera giám sát, phá án rất là vất vả.

"Cửa sổ không có dấu vết bị nạy hay dấu vết phá hoại, cho thấy hung thủ và người chết có quen biết nhau. Thẩm vấn vài hạ nhân trong phủ đi, xem xem có ai mới vừa tới bái phỏng, hay có nghe thấy tiếng Nghiêm Giai kêu cứu hay không. Còn nữa, thẩm vấn tất cả người của nha môn thủy vận, kể cả Chuyển Vận Sứ đại nhân, nhớ phải lục soát người, tránh cho có người dùng pháp khí che giấu khí tức, ảnh hưởng tới sự quan sát của Vọng Khí Thuật." Hứa Thất An đưa đề nghị.

Trương Tuần phủ nói: "Chuyển Vận Sứ đại nhân, thỉnh phối hợp với chúng ta."

Sau đó, trong hơn một canh giờ, ba Thuật sĩ Ty Thiên Giám không ngừng quan sát quan viên và nhân viên của nha môn thủy vận.

Nhưng vẫn không có thu hoạch, Cương Vận Sứ Nghiêm Giai tử vong, manh mối án "Biển thủ" này cũng đứt.

Trương Tuần phủ và Khương Luật Trung cùng đi Vũ Châu Đề Hình Án Sát Sử Ty, là nha môn quản lý hình ngục, cũng là nha môn quản lý chuyện này, đồng thời còn là cơ quan giám sát của triều đình, một phần của Đô Sát Viện.

Trương Tuần phủ là Đô Sát Viện thiêm Đô Ngự Sử, là người lãnh đạo trực tiếp của Đề Hình Án Sát Sử Ty.

Trong ánh nắng chiều tà, Hứa Thất An ngồi trên nóc nhà nha môn thủy vận tắm nắng vàng, trong đầu hình dùng lại toàn bộ vụ án.

Một Cương Vận Sứ chết, tất cả manh mối liền đứt gãy. A, đây cũng là một manh mối, chứng tỏ người giật dây không thao túng được toàn bộ nha môn thủy vận.

Nên có thể thấy, đây không phải là một vụ án tham ô đơn giản, Công bộ Thượng thư đã rơi đài, nhưng Vũ Châu nha môn thủy vận vẫn tiếp tục lặp lại thao tác, lén vận chuyển quặng sắt tới Vân Châu, đồng nghĩa phía sau chuyện này vẫn còn có người thao túng. Người này quyền lực không lớn, chỉ chi phối được một mình Cương Vận Sứ, không, chưa chắc đã là quyền lực không lớn, cũng có thể là ẩn nấp làm việc.

Nếu không phải bị mình dẫm nhằm cứt chó tóm phải, có lẽ việc lén vận chuyển quặng sắt này sẽ còn kéo dài.

Đã có lén vận chuyển quặng sắt, vậy có khi nào cũng có cả lén vận chuyển quan muối và quặng tiêu thạch luôn không? Có lẽ phải điều tra nha môn thủy vận của tất cả các châu.

"Chuyến đi Vân Châu lần này, e là còn nguy hiểm hơn mình nghĩ." Hứa Thất An lo lắng nghĩ, chợt nghe thấy phía dưới có người đang gọi mình.

"Ninh Yến, đi, đi Giáo Phường Ty chơi." Tống Đình Phong đứng trong đình viện, vẫy tay với hắn.

"Không đi, lão tử đang suy nghĩ chính sự." Hứa Thất An tức giận nói.

"Đi đi, nghe nói nữ tử Giáo Phường Ty Vũ Châu rất biết hầu hạ người." Tống Đình Phong dụ dỗ.

"Suốt ngày chỉ biết Giáo Phường Ty Giáo Phường Ty, cẩn thận cả đời không lên chức được." Hứa Thất An chỉ tiếc rèn sắt không thành thép đáp lại.

Vũ Châu, Giáo Phường Ty.

Trong tiếng đàn sáo du dương, Hứa Thất An bưng chén rượu lên, cười to nói: "Nào, uống nào uống nào, lênh đênh trên nước sáu ngày, chim lão tử phủ bụi như mạng nhện rồi."

Đám Đả Canh Nhân cùng nâng chén, mỗi người ôm một tiểu mỹ nhân thanh tú, nâng ly cạn chén, nói cười vui vẻ.

Hứa Ninh Yến quả nhiên cùng đi theo. Tống Đình Phong chẳng nghĩ gì nhiều, phải nói là đều nằm trong dự liệu.

Hồi còn ở kinh thành, Hứa Thất An chưa bao giờ chủ động đi Giáo Phường Ty, đều là Tống Đình Phong đề nghị, sau đó hắn và Chu Quảng Hiếu mới đi cùng.

Có mấy lần Hứa Ninh Yến đang tu luyện, liền chửi ầm lên: Tống Đình Phong nếu ngươi có chút lương tâm, thì đừng quấy rầy lão tử tu hành.

Mắng xong, đứng dậy phủi mông đi theo.

Giáo Phường Ty ở Vũ Châu khác với ở Kinh Thành, không chiếm diện tích lớn bằng, nhưng được cái xây dựng ở bờ sông, sáu sân nhỏ, hai tòa lầu cao, hơn ở chỗ có cảnh trí ưu nhã.

Mặt nước lăn tăn làm bóng của đèn lồng màu đỏ méo mó, tiếng đàn sáo tấu nhạc phiêu đãng trong sân, phiêu đãng trên mặt sông lăn tăn lấp lóe ánh sáng.

Với thân phận và địa vị của mấy người Hứa Thất An, đương nhiên sẽ không đi vào trong lầu uống rượu chung chỗ với đám khách ngư long hỗn tạp, có quan viên nha môn thủy vận dẫn đường, bọn họ tới sân của một vị gọi là hoa khôi Hồng Tụ dự tiệc trà.

Hoa khôi Hồng Tụ này có vẻ không muốn lắm, mọi người ở trong sân uống đã gần nửa canh giờ, mà nàng ta vẫn còn chưa đi ra.