TRUYỆN FULL

[Dịch] Đại Phụng Đả Canh Nhân

Q1 - Chương 280: Hứa Thất An: Ta không làm (1)

Dịch trạm, trong phòng.

"Dương Xuyên Nam, ngươi và tiền Công Bộ Thượng thư cầm đầu Tề đảng, cấu kết Vu Thần Giáo, âm thầm nâng đỡ sơn phỉ, định kỳ chuyển vận quân nhu, nuôi tư binh, ngươi muốn cái gì?"

Trương Tuần phủ nói liền một tràng, ném bộp trướng bộ xuống trước mặt Dương Xuyên Nam.

Trướng bộ rơi bạch xuống đất, mở ra, Dương Xuyên Nam cúi đầu nhìn mấy cái, hơi biến sắc.

Khương Luật Trung khom người nhặt trướng bộ lên, liếc Trương Tuần phủ, bụng nói nếu mới vừa rồi họ Dương đạp cho trướng bộ một cước, chứng cớ khó khăn lắm mới tìm được sẽ không còn đâu.

May mà hắn đã làm đối phương bị thương nặng, trong thời gian ngắn, Dương Xuyên Nam bị chấn thương tim sẽ chẳng khác gì người thường, thậm chí còn không bằng người bình thường.

"Muốn gán tội cần gì phải nói nhiều." Dương Xuyên Nam lạnh lùng, hắn dẫn gông xiềng và cùm, ngồi bên mép giường, thần sắc uể oải.

"Dương đại nhân, ngài đừng có nói đường đường chính chính như thế." Người lên tiếng là Hứa Thất An, hắn là đồng la duy nhất được ở trong phòng.

Ngoài ra, trong phòng còn có ba Thuật sĩ áo trắng.

"Trướng bộ là ngươi tìm ra?" Dương Xuyên Nam nhìn hắn chằm chằm.

Ngay ngày hôm sau khi đoàn người Tuần phủ tới Vân Châu, Lý Diệu Chân đã nói với hắn, có một đồng la tên là Hứa Thất An, là một trong những nhân vật quan trọng của đoàn người Tuần phủ lần này.

Thậm chí có thể nói rằng, số mạng của Dương Xuyên Nam nằm trong tay đồng la đó ở một mức độ nhất định.

Dương Xuyên Nam ghi nhớ lời của Lý Diệu Chân, không hề coi thường đồng la Hứa Thất An này, nhưng mà hắn không ngờ, hắn còn chưa kịp làm cái gì, đồng la nhỏ đã đi tới kết thúc trước thời hạn.

Bất ngờ không kịp đề phòng!

"Là ta." Hứa Thất An gật đầu.

"Lợi hại, lợi hại!" Dương Xuyên Nam lắc đầu bật cười, "Quả nhiên là anh hùng xuất thiếu niên, hay nói đúng ra là, tuy ta chưa từng coi thường ngươi, nhưng cuối cùng vẫn là đã coi thường ngươi."

‘Không, không chỉ ngươi, ta cũng vậy!’ Trương Tuần phủ thầm phụ họa trong lòng.

Không ai có thể nghĩ ra, năng lực nghiệp vụ của Hứa Thất An lại mạnh tới cỡ này.

Dương Xuyên Nam dò xét Hứa Thất An, "Đang đánh vào Luyện Thần Cảnh?"

"Phải!"

Hứa Thất An gật đầu, thầm nghĩ đúng là Đô Chỉ Huy Sứ có khác, tinh mắt hơn cô nàng số hai kia nhiều. Lão tử đường đường chính chính tu tiên, mà còn đi nghi ngờ ta thế này là vì chơi bời quá độ!.

Xem ra bất kể ở thời không nào, mắt quầng thâm cũng đều gợi ra suy nghĩ không tốt.

Trương Tuần phủ và Khương Luật Trung chắp tay sau lưng đứng vừa xem, không thúc giục cũng không chen miệng, dành cho Hứa Thất An sự tôn trọng lớn nhất.

"Dương đại nhân là người của Tề đảng, điểm này không sai chứ?"

Sau khi tán gẫu mấy câu, Hứa Thất An đi thẳng vào chủ đề, thay Trương Tuần phủ bắt đầu công việc thẩm vấn.

Dương Xuyên Nam gật đầu, "Phụ thân ta là người Tề, năm đó khi nhậm chức ở Binh Bộ, được Binh Bộ Thị lang thời điểm đó dìu dắt, nên vào Tề đảng."

Hứa Thất An ngơ ngác nhìn Trương Tuần phủ.

Trương Tuần phủ giải thích: "Tề đảng là đảng phái do người nước Tề lập ra, thời phụ thân của Dương Xuyên Nam, nơi Tề đảng quản lý là Binh Bộ, đó là chuyện của mấy chục năm trước."

Dương Xuyên Nam nói tiếp: "Phụ thân ta luôn là người Tề đảng, tới lượt ta, cũng vẫn vậy, tới khi ta được điều tới Vân Châu, lập biết bao chiến công suốt mười mấy năm, từ từ vươn lên tới vị trí bây giờ.

"Trong đó đúng là có phần công của Tề đảng ở trong triều đình lên tiếng cho ta, nhưng quan hệ giữa ta với họ không hề thân cận, ngoài những lúc vào kinh báo cáo sẽ có lúc xuất hiện cùng nhau, nhưng Vân Châu và kinh thành cách nhau vạn dặm, cũng chỉ dựa vào chút tình cảm đồng hương xa xôi đó để duy trì mà thôi."

Trương Tuần phủ khẽ gật đầu.

Dương Xuyên Nam đúng là leo lên nhờ vào chiến công của chính mình, cũng chính vì vậy, cái tội nuôi tư binh mới có khả năng là thật, cũng phù hợp với đánh giá của nha môn Đả Canh Nhân đối với hắn.

"Còn chuyện bảo ta chuyển vận quân nhu, cấu kết Vu Thần Giáo vì Tề đảng, Bổn quan quả thật bị oan." Dương Xuyên Nam lắc đầu:

"Ta đã là Đô Chỉ Huy Sứ, Vân Châu có chức quan lớn hơn ta sao? Nuôi tư binh ư, nếu không phải muốn làm gì đó cho trăm họ Vân Châu, Bổn quan thà là thuyên chuyển khỏi cái địa phương quỷ quái này."

Nói câu này đẹp ghê, rất đường đường chính chính, nếu mà đặt vào trong mấy bộ phim điện ảnh và truyền hình ở kiếp trước của Hứa Thất An, hẳn là tự mình gỡ tội cho mình luôn rồi! Hứa Thất An ha ha trong lòng.

Hắn chả tin một chữ nào hết, chỉ tin chứng cớ mình cầm được trong tay.

Nhưng là một quan thẩm vấn hợp cách, hắn rất hiểu cách dẫn dắt đề tài, thuận thế nói: "Vậy theo ý của Dương đại nhân, đằng sau chuyện này còn có ẩn tình khác?"

Dương Xuyên Nam nhìn Trương Tuần phủ, "Tuần phủ đại nhân cho là, Vân Châu chỉ có một mình ta là người Tề đảng à? Tề đảng cấu kết Vu Thần Giáo, chuyển vận quân nhu, thì kẻ đứng đằng sau nhất định là ta à?

"Trong Đô Chỉ Huy Sứ Ty, cũng chỉ có một mình ta là người Tề đảng hả?"

Trương Tuần phủ lắc đầu: "Đô Chỉ Huy Sứ đại nhân, khó coi quá."

Câu nào cũng nghe như Dương Xuyên Nam đang tranh cãi, mà đúng là đang tranh cãi thật. Cái gọi là tranh cãi, chính là nói năng dây cà dây muống mà không chứng cớ, để rũ khỏi trách nhiệm.

Là Đô Chỉ Huy Sứ, nha môn biến thành nơi chuyển vận quân nhu cho sơn phỉ, người chịu trách nhiệm lớn nhất là ai? Đương nhiên là trưởng quan có cấp bậc cao nhất – hắn.

Chuyện này là dĩ nhiên.

"Dương đại nhân, trong các ngươi có một kẻ phản bội." Hứa Thất An cũng nghĩ Dương Xuyên Nam nói dối, nhưng hắn không kết luận bừa.

Dương Xuyên Nam như nhìn ra mọi người không tin mình, im lặng một lúc, nói: "Tề đảng đúng là có làm những chuyện này, nhưng tới khi Chu Mân mất mạng, ta mới biết mọi chuyện.

Quá rõ để nhận ra rằng, ta chỉ là con dê thế tội cho Tề đảng, kẻ thật sự cấu kết với Vu Thần Giáo, giúp đỡ sơn phỉ là người khác. Ta vốn định lén tìm chứng cớ rồi hủy diệt nó, bo bo giữ mình. Tiếc là các ngươi đã nhanh hơn một bước."

Đây gọi là nhanh hơn một bước? Đây gọi là ngươi còn chưa phun nước ra, ta đã đắp đất cao lên rồi! Hứa Thất An nghiêng đầu nhìn hai Thuật sĩ áo trắng.

Ba Thuật sĩ toàn đi chơi hơn nửa tháng, lúc này rốt cuộc cũng có đất dụng võ, ba người vẫn luôn dùng Vọng Khí Thuật quan sát Dương Xuyên Nam nãy giờ.