Đường kính của dòng khí lưu kia chưa tới mười trượng, tuy rằng trong suốt nhưng lại có thể nhìn thấy rõ. Nó bay trong không trung thì biến thành trạng thái bầu dục, ngay khi đánh trúng vào tên đệ tử Chân Truyền đứng phía trước đã vỡ tan, hóa thành vô số luồng phong nhận và tiếng gào thét kinh thiên động địa. Va vào mây mù đầy trời, giống như một trận bão lớn.
Tuy rằng tên đệ tử Chân Truyền đó đã dùng pháp bảo bảo mệnh, thi triển từng tầng pháp thuật hổ thể nhưng vẫn bị xé nát toàn bộ từ pháp thuật, pháp bảo, pháp y, thân thể...
Dương Thần bán trong suốt trốn ra ngoài, đau khổ che kín lỗ tai, miệng phát ra những tiếng kêu rên thảm thiết. Đây chỉ là bản năng, không hề thực tế chút nào. Tuy rằng vẻ ngoài của Dương Thần tương tự với nhân loại, nhưng cấu tạo lại khác nhau hoàn toàn, tổng nó giống với một chùm năng lượng hơn.
Tiếng kêu rên vừa vang lên đã đột ngột ngừng lại, Dương Thần vỡ tan!
Vương Tuấn Hưng cảm giác có một trận gió lướt qua mặt, trên người hắn ta xuất hiện từng vết máu. Hắn nâng tay phải lên, trên tay đã xuất hiện tơ máu, chạm nhẹ cãi đã vỡ vụn rơi xuống mặt đất.